NGÀY
MỒNG NĂM ÐỨC MẸ LÀ MẸ CÁC GIÁO HỮU
Ta
thường gọi Ðức Mẹ là Mẹ, nhưng chẳng phải là Mẹ
phần xác, mà là Mẹ phần hồn. Ðức Mẹ sinh ta phần
hồn cũng như mẹ thế gian sinh ta phần xác. Tội Adong đã
làm cho loài người mất ơn cùng Chúa, mất sự sống linh
hồn. Nhờ Ngôi Hai Thiên Chúa, loài người được sống
lại về phần linh hồn. Vì thế Chúa Giêsu là Cha thật
chúng ta về phần linh hồn. Nếu Chúa Giêsu là Cha thật
chúng ta, thì Ðức Mẹ cũng là Mẹ thật chúng ta.
1.
Ðức Mẹ là Mẹ các giáo hữu vì xưa Người đã vâng
lời Sứ thần truyền, nhận chức làm Mẹ Chúa Giêsu.
Ðược ơn Chúa soi sáng, Ðức Mẹ đã hiểu biết Con mình
sinh ra sẽ chịu chết để cứu chuộc loài người. Vì
thế Ðức Mẹ vui lòng thưa lại cùng Sứ thần: "Tôi
là tôi tớ của Thiên Chúa, tôi xin vâng lời Sứ thần
truyền". Trong chốc lát, Người đã chịu thai Chúa
Giêsu, và trong chốc lát, Người trở nên Mẹ Chúa Giêsu,
cũng là Mẹ chúng ta về phần hồn. Khác một điều là
Ðức Mẹ cưu mang Chúa Giêsu thật, như cưu mang con; còn
chúng ta thì Mẹ cưu mang cách thiêng liêng trong tâm trí
Người. Ðức Mẹ là Mẹ các giáo hữu, vì xưa trên núi
thánh, Ðức Mẹ đã dâng Con mình làm của tế lễ Ðức
Chúa Cha đền vì tội lỗi loài người. Ðức Mẹ là Mẹ
các giáo hữu, vì xưa lúc Chúa hấp hối trên thánh giá,
Ðức Mẹ đã nhận chức làm Mẹ cả loài người.
2.
Ðức Mẹ là Mẹ ta, ta là con Ðức Mẹ, còn vinh dự nào
hơn! Còn ơn phúc nào hơn! Con phải nên giống Mẹ. Ta đã
được phúc làm con Ðức Mẹ, là Mẹ trinh khiết. Là con
Ðức Mẹ, ta phải xa lánh thói hư nết xấu, chớ theo
tính xác thịt, ăn ở buông tuồng. Là con Ðức Mẹ, ta
phải trừ diệt những ước muốn xấu xa, những thèm
muốn xác thịt lôi kéo ta vào vòng tội. Là con Ðức Mẹ,
ta phải làm việc lành tôn sùng Ðức Mẹ, hằng kêu xin
Người phù hộ che chở ta trong mọi cơn gian nan. Là con
Ðức Mẹ, ta phải hoàn toàn phó linh hồn và xác ta cho
Ðức Mẹ, để Mẹ ấp ủ nâng đỡ ta trong mọi bước
đường ta đi. Ta phải tin thật rằng chẳng phải những
ai kêu van: Lạy Ðức Mẹ, lạy Ðức Mẹ, mà được Người
ban ơn đâu. Nhưng chỉ những ai thực lòng sùng kính Mẹ,
ăn ở xứng đáng kẻ làm con, mới trông Người ban ơn
phù hộ. Lạy Mẹ nhân lành, Mẹ đã ưng nhận làm Mẹ
Chúa Giêsu , cùng dâng Người làm của tế lễ Ðức Chúa
Cha đền vì tội thiên hạ, thì như Mẹ sinh ra chúng con
phần hồn, và là Mẹ thật loài người chúng con. Lại
xưa Chúa Giêsu hấp hối trên thánh giá, cũng đã trối Mẹ
làm Mẹ chúng con. Mẹ đã nhận chúng con làm con, đã nâng
niu ấp ủ chúng con, đã yêu thương chúng con như Mẹ thế
gian yêu thương con mình. Xin Mẹ phù hộ chúng con ăn ở
cho xứng đáng kẻ làm con Mẹ.
THÁNH
TÍCH: Năm 389, dân Thessalô nổi ngụy phá tượng vua và
giết các quan. Ðược tin ấy. Vua thịnh nộ sai quân giết
hết mọi người trong thành ấy. Quan quân của vua đến
thành Thessalô, lập mưu cho gọi loa mời dân sự đến xem
trò ở chợ. Dân thành kéo đến đông đủ, quân lính
liền bổ vây xông vào giết hết mọi người chẳng kỳ
nam nữ, già trẻ, tất cả hơn bảy nghìn người. Trong số
đó có một lão già với hai con trai giầu có sang trọng.
Lính muốn tha cho cả ba cha con, nhưng sợ quan, không dám
tha cả, anh ta bảo ông bố rằng: "Trong hai thằng này,
ông muốn thằng nào sống thằng nào chết thì nói ngay".
Người cha lúng túng chẳng biết trả lời ra sao, vì ông
thương cả hai con bằng nhau và ông biết rõ một lời ông
nói có thể cứu được con này, nhưng lên án giết con
kia. Ông chỉ còn biết ôm hai con mà khóc. Lính tức mình
chém cả hai. Trên núi Calvê, Thiên Chúa cũng nói cùng Ðức
Mẹ rằng: "Bà có hai con, con cả là Chúa Giêsu, con
thứ hai là loài người. Trong hai con ấy, một con phải
chết, vậy bà muốn con nào sống, con nào chết". Ðức
Mẹ tuy đầy lòng yêu Chúa Giêsu nhưng thấy cả loài
người hư đi vì tội lỗi, Người bằng lòng để Chúa
Giêsu chịu chết cho loài người được sống. Ôi Ðức
Mẹ thương loài người chúng ta dường nào! Ðức Mẹ là
Mẹ thật chúng ta, phải quyết chí mến yêu Người cho
đến trọn đời. Ta phải tin thật Ðức Mẹ có quyền
thế cao cả, vì Người là Mẹ Chúa Giêsu. Lời Người
xin hiệu lực hơn các thánh. Người bầu cử cho ai kẻ ấy
sẽ được. Ðức Mẹ có quyền thế, lại giầu lòng từ
ái. Một khi Chúa Giêsu ban quyền thế cao cả cho Người,
thì một trật ban cho Người giầu lòng từ ái. Tình yêu
của Ðức Mẹ đối với con cái Người bao la, hơn mọi
tình yêu thế gian, Người yêu con mình hơn các mẹ thế
gian. Thánh Bênađô than thở ràng: "Ai suy thấu lòng
Ðức Mẹ yêu thương con cái! Tình Mẹ bao la hơn biển cả!
Ðức Mẹ yêu con mọi nơi, mọi thời đại! Người yêu
chẳng những con hiền, con thảo, lại yêu cả những đứa
con bất trung bất hiếu, những đứa con ngỗ nghịch".
Thánh Anphongsô than thở rằng: "Lạy Mẹ, chớ gì Mẹ
biết con đầy lòng mến yêu Mẹ: Mẹ hẳn chẳng yêu
thương con bằng con yêu mến Mẹ". Ðức Mẹ hiện đến
và quở trách dịu dàng rằng: "Ớ con, sao con nói vậy?
Tình Mẹ thương con mênh mông như biển cả, con không thể
ví được!" Ðức Mẹ yêu thương ta đến nỗi bằng
lòng hy sinh Con một Người để cứu chuộc ta. Ðó là lẽ
để ta hiểu biết lòng Ðức Mẹ thương yêu ta dường
nào. Lạy Mẹ, chúng con tin thật Mẹ có quyền thế lại
giàu lòng từ ái.Xưa nay Mẹ chẳng hề từ bỏ con cái
Mẹ, chúng con hết thảy là con cái Mẹ.
Đăng nhận xét