Lộc Thủy trong tâm hồn của những người con xa xứ | GIÁO XỨ LỘC THỦY
12 Thánh tông đồ Audio suy niệm Audio truyện Công giáo Âm nhạc Bài Giảng mp3 Bạn có biết bạn trẻ xa nhà Bảo vệ sự sống Blog tips Ca kịch công giáo Các bài giáo lý của ĐTC Phanxicô Các hội đoàn Các mục chính Các Thánh Các thánh địa Công giáo Các thánh khác Các Tuần Cửu Nhật Kính Đức Mẹ Các vấn nạn xã hội Cắm hoa nghệ thuật Câu chuyện Giáng Sinh Châm ngôn công giáo Chiêm ngắm Chúa Chuyện phiếm đạo đời Chuyện về Giáo Lý và Giáo Dục Công Giáo đó đây Cửu Nhật Kinh Nguyện Danh Danh bạ website các giáo xứ - giáo họ việt nam Danh bạ website công giáo Di sản thế giới Du Lịch Đẹp + Để sống đạo hôm nay Đôi nét về Giáo xứ Đời sống cầu nguyện Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Đức Mẹ Lama Đức Thánh Cha phanxico Đức Tin và Khoa Học Đường Hy Vọng Gia đình Giải đáp thắc mắc cuộc đời Giao hat Vang Mai Giáo hạt Vàng Mai Giáo Hội Đông Phương Giáo lý - dân ca Giáo lý - kinh thánh Giáo sử Giáo xứ Media góc học tập Góc khám phá Góc nghệ thuật Góc thư giãn Góp nhặt Hạt Giống Lời Chúa Hình ảnh cổ xưa Hình ảnh Giáo xứ Lộc Thủy học tiếng anh Hướng dẫn sử dụng webblog Kết nối websites Kiến thức phổ thông Kính Đức Mẹ Kinh thánh tiếng anh Lẽ sống Lịch sử các Dòng tu Lịch sử Giáo Hội Việt Nam Lịch sử hình thành Giáo xứ Lộc Thủy Lòng Thương xót Chúa Lộc Thủy Lời Chúa qua bài hát Lời chúa theo chủ đề Mùa Vọng - Advent Năm thánh Lòng Thương Xót Nghe và suy gẫm Nghệ thuật Công Giáo Nghệ thuật sống Ơn gọi-tận hiến Phim công giáo Quỳnh lưu Radio Công Giáo Sách Công giáo sách tháng đức bà Sắc màu cuộc sống Sổ tay sinh hoạt suy gẫm Suy gẫm và Cầu nguyện Suy niệm Lời Chúa Suy niệm Lời Chúa mùa Phục Sinh Suy niệm Lời Chúa mùa TN A Suy niệm Lời Chúa năm A Suy niệm mùa chay Sức khỏe - ẩm thực Tài liệu Công Giáo tổng hợp Tài liệu dạy Giáo Lý Tài liệu Tuần Thánh Thánh ca Thánh ca cầu nguyện Thánh Ca Hoàng Diệp Thánh Mẫu học Thánh Mẫu La vang Thế giới Công Giáo Thơ - Truyện Công Giáo Thơ Công Giáo Thơ và cuộc sống Thủ thuật blog Thủ thuật facebook Thủ thuật google + Thư Viện Công Giáo Tiếng anh qua Lời Chúa Tiêu điểm Tìm hiểu phụng vụ Tin Công Giáo Tin Giáo xứ Tin tức Giáo xứ Lộc Thủy Tin Việt Nam và Thế Giới Tổ chức kỳ thi Giáo lý Tông huấn Giáo hội Công giáo Trang Trí Giáng Sinh Trắc nghiệm Giáo lý Trắc nghiệm Kinh Thánh Trắc nghiệm năm đức tin Truyện Công Giáo Truyện về Mẹ Tư liệu Giáo hội Công giáo việt nam Tư liệu Giáo phận Vinh Tư liệu Giáo xứ Lộc Thủy Từ vựng công giáo Anh-việt Tv Công giáo TVs và Radios khắp nơi Vấn đáp đức tin công giáo Videos Đặc Sắc Vietnamese English Prayers Vinh Quang Đức Maria Website Công Giáo bổ ích

Lộc Thủy trong tâm hồn của những người con xa xứ

09:24:00
Khi được hỏi: "Sao Bác lại đi xa thế, sao không vào miền nam mà phải đi tới nước Mỹ hả Bác? Bác không nhớ quê ah?
-Ông chậm rãi trả lời: "Vì thời thế, con còn nhỏ chưa hiểu được đâu!, quê hương lúc nào cũng "ám ảnh" Bác, có lẽ Bác sẽ thấy thiêu thiếu cái gì đó nếu như một ngày nào đó - vì bận rộn mà Bác quên không nhớ nhà".

Nói rồi người đàn Ông dường như trầm ngâm nét mặt lại như thể có gì đó khó nói...

Đó là tâm tình của một người con Lộc Thủy đã xa xứ mấy chục năm nay.

Trong biến cố lịch sử 1954, nhiều người dân từ miền bắc di cư về miền nam -"miền đất hứa" để lập nghiệp, với mong muốn có được cuộc sống tự do, hạnh phúc và no ấm hơn. 

Lại có những người đi xa thật xa, mãi tới chân trời bên kia của qủa địa cầu nữa. Họ ra đi cũng vì mong muốn một cuộc sống tươi sáng hơn.

Trải qua biết bao năm tháng, nhiều người đã thành công và đã thực hiện được ước mơ đổi đời của mình, nhưng cũng không ít người vẫn đang còn gặp biết bao khó khăn. Tuy nhiên, dầu đã thành công hay đang còn khốn khó thì họ vẫn luôn hướng về quê hương - nơi chôn nhau cắt rốn. Nỗi nhớ nhung về những kỉ niệm, những con đường, những người thân quen, những lúc sớm tối tắt đèn có nhau...

Giới trẻ Lộc Thủy xin "mượn" tạm nơi đây tâm tình của một người con xa xứ qua bài viết dưới đây để nói lên một phần nào đó tâm tình ấy. (nguồn bài viết này: http://thanhuubinhtuy.com)

Thanh Xuân  k niệm


                                      Nguyễn Bá Trí

Tôi rời lũy tre xanh miền Bắc - một xóm làng hẻo lánh có ngôi Thánh đường
ở giữa - khi tuổi còn niên thiếu. Bây giờ đã quá trung niên, và đôi chân bé nhỏ cũng đã lê bước biết bao nẻo đường.
Những chặng nghỉ ngơi, như những phút dây dừng lại bên ly trà thơm, ngồimột mình đối bóng. Ngoài kia gió trời Minnesota trong vườn khẻ lay từng cành cây trơ trọi lá đong đưa, làn tuyết trắng nghẹ nhàng phất phới bay...
Tôi như thấy chổi dậy trong tôi những niềm vui nho nhỏ, những kỷ niệm chợt đến chợt về của ngày xưa thân ái Tôi muốn ghi lại dù rất vắn thôi, vài nét quảng đời mình trước khi vào tuổi thanh xuân ở xứ Thanh Xuân.
                                     *     *            *  *
Tôi thuộc lớp người đầu tiên di cư đến Bình Tuy (3/1955). Lúc ắy người ta gọi
là LaGi - là thị trấn của quận Hàm Tân. Nhưng sinh họat chỉ như một xóm chài nghèo nàn, ngư phủ thưa thớt ven quanh cửa biển Lagi. Xa xa lác đác mấy căn nhà lá thô sơ, dựng chen lấn giữa các lùm cây um tùm. Tuy vậy, với biển và rừng, người ta thấy có chiều hướng phát triển, vươn lên.
Rồi các đợt người tiếp tục đến. Để lập trại, dân được lệnh phát quang rừng, khai phá đất hoang. Khó nhọc biết bao bước đầu lập nghiệp một nơi xa lạ. Nhưng với lòng quyết tâm, và được sự dìu dắc hướng dẫn của cha Trần Ngọc Thủy, cha già Cao Hữu Hân, Cao Hũu Tạo, một số người nguyên gốc xứ Thanh Dạ, gồm có : Thanh Dã, Cự Tân, Xuân An, Lộc Thủy, Hiển Môn, đã lập nên một trại định cư.
Danh từ Thanh Xuân tức Thanh Dã và Xuân An được ghép lại từ đó. Và cũng từ đó, giáo họ Thanh Xuân được thành hình trước khi trở thành giáo xứ Thanh Xuân như ngày nay. Thanh Xuân của Bình Tuy là thế.
Tôi còn nhớ những ngày đầu mới đến, người ta thấy có mấy cây xoài cằn cổi rải rác gần khu vực bờ sông Dinh mà trên ngọn cây dính đầy những rơm rác. Hỏi ra thì được biết bão lụt và sóng thần năm trước (1954) nước biển dâng cao ngập hết cả xóm làng cây cối, nhất là bên Tân Long, Tân Lý, vùng gần biển và để lại dấu vết rác rưởi còn bám đầy ngọn cây, ngay cả những cây cao lớn như cây xoài ! Dân chúng đâm lo, sợ không ổn. Cũng may, từ đó đến nay, không thấy có sóng thần ghê gớm thế nữa. Phải chăng, người dân lòng thành đến đây, vở đất khai hoang thành trù phú, thì Trời cũng độ lòng người chiều theo.
Rồi Thanh Xuân từng bước gầy dựng, lớn lên. Đặc biệt nơi thờ phượng đơn sơ bằng cây, lợp lá ngày nào của cha gia Hân, cha gìa Tạo, nay đã nhường chỗ cho một ngôi Thánh đường nguy nga, kiến trúc hiện đại. Bao lớp người già trẻ Thanh Xuân, dù đi đây đó khắp nơi trên thế giới, vẫn không quên nhớ về Thanh Xuân của thủa thanh xuân mình - nhất là những bạn học cùng trang lứa với tôi, ít nhiều trong thời niên thiếu, đã cùng vất vả với lớp cha, anh bao nhọc nhằn khởi dựng lúc ban đầu.
Nay Thanh Xuân lớn mạnh, không khỏi tự hào mến yêu.!
                                      *       *     *         *
Viết về những ngày đầu của Thanh Xuân, tôi cũng như nhớ lại vài nét vui vui tuổi học trò của thời gian ấy.
Thị trấn Lagi bên nầy, thì bên kia là thôn Tân Lý - là một họ đạo với một linh mục người Pháp có nhiều thuốc tây. Đồng bào di cư mới tới, thường hay qua đó xin cha thuốc.  Con sông rộng chưa có cầu bắc ngang. Một buổi chiều tôi theo bạn xuống đò. nhìn ra giữa giòng, một chiếc thuyền con đang dập dềnh băng qua. Trong thuyền ngồi thấp xuống hai ba phụ nữ gánh gồng đi chợ qua sông. Trên nền nước sáng gợn sóng lăn tăn, giòng sông rộng bạc màu, cô lái đò với y phục bà ba đen, dáng người thon thả, dong dỏng cao đang đứng khua mái chèo, nổi bật lồng lộng trong gió chiều xuân.
Hình ảnh ấy, trong áng mây hồng xa xa có núi hòn Cú xanh thẳm hướng bắc, làm nênmột bức tranh sống động, đẹp và thơ mộng, đã xúc động lòng tôi. Lần đầu tiên, tôi qua sông bằng thuyền. Chiếc thuyền nhẹ bồng bềnh, tôi và vài người cùng bước xuống. Cô lái thong thả xoay thuyền. Tôi như yên lặng ngắm nhìn. Đó là một cô gái người Nam trạc tuổi chưa đầy đôi tám. Mái tóc huyền óng ả bờ vai, nón trắng quai tua nghiêng nghiêng vành tai, mắt long lanh, môi hồng má hây hây Tay nàng vững vàng và dịu dàng đẩy đưa làn sóng, dẫn thuyền rời bến, chở người qua sông. Một chuyến đò đi, một chuyền đò về, tự dưng như có gì e ấp, có gì như rộn ràng !
Buổi chiều ấy, trong tôi một cảm giác là lạ, đầu đời cho dù còn nhỏ, tuổi tình yêu chưa chớm cũng thấy lòng mình mơn man, như tóc mai nàng lất phất mấy sợi trên trán. Cập bến sông rồi, thấy cậu nhóc vẫn như ngơ ngẫn đứng nhìn, nàng thơ ngây khóe miệng cười. Nụ cười rất xinh là xinh !!
Sau ny, đươc ăn hc, đc nhng áng văn hay ca Khái Hưng, Nhất Linh, và hát những bài ca về hình ảnh cô lái đò, vẫn phảng phất luôn trong tôi bóng dáng yêu kiều cô lái đò qua sông chiều đó.
Những dịp về Thanh Xuân nghỉ hè, qua Tân Lý, qua đồi dương, làm bạn với cây rừng, với gió mát, với biển rộng mênh mông, là những lần qua sông Tân Lý - Nhưng nay là một chiếc cầu ! Còn đâu bến đò năm xưa ! Người thôn nữ một lần gặp gỡ ấy, không biết bây giờ ghé bến nơi nao !
                                          *      *     *     *     *    *
Đến nay, thì đã quá xa vời - hơn 40 năm, hơn nửa cuộc đời nổi trôi - và còn lại gì trong tôi ? Có chăng một vài kỷ niệm đẹp của thời niên thiếu, thời  cùa....thơ ngây, đôi chút lãng mạng và những cảm xúc dạt dào - Đó như những ngọt ngào của mối tình quê về THANH XUÂN và về NGÀY XƯA ẤY.

                Nguyễn Bá trí - một chiều tuyết rơi - Minnesota


Đăng nhận xét

[blogger][facebook][disqus]

Author Name

{picture#https://1.bp.blogspot.com/-E9BgdfTl7Ug/Xpa2B9OupwI/AAAAAAAAA1U/PnbaR3h3-jE-jQ5GwdNpEvZGUfRWCLz6gCLcBGAsYHQ/s1600/Ch%25C6%25B0a%2B%25C4%2591%25E1%25BA%25B7t%2Bt%25C3%25AAn-1.png} {facebook#https://www.facebook.com/giaoxulocthuygpvinh} {twitter#https://twitter.com/giaoxulocthuy} {youtube#https://www.youtube.com/@giaoxulocthuy}

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.