Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khởi đầu Phúc Âm của Đức
Giêsu Kitô Con Thiên Chúa. Như có lời Tiên tri Isaia chép
rằng: Đây Ta sai Thiên Thần của Ta đến trước mặt
ngươi để dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong
hoang địa rằng: "Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa
đường Chúa cho ngay thẳng". Gioan Tẩy Giả xuất hiện
trong hoang địa, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha
tội. Dân cả miền Giuđêa và Giêrusalem tuôn đến với
người, thú tội và chịu phép rửa trong sông Giođan.
Lúc đó Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây
da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Người rao
giảng rằng: "Đấng đến sau tôi, quyền năng hơn
tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi dây giày Người. Phần
tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, còn Ngài, Ngài sẽ
rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần".
Đó là
lời Chúa
Mục
lục:
SUY NIỆM
|
||
Dọn Đường Cho Chúa
|
ĐTGM Giuse Ngô
Quang Kiệt
|
Trg 3
|
Đổi Mới Trong Chúa
Thánh Thần
|
PM. Cao Huy Hoàng
|
Trg 5
|
Sứ Điệp Của Gioan Có
Giá Trị Gì Với Kitô Hữu?
|
Lm. Gioan Nguyễn
Văn Ty
|
Trg 8
|
Gioan – Con Người Thật
Lạ Lùng
|
Lm.
Jos. Tạ Duy Tuyền
|
Trg 10
|
Tháo Gỡ Để Giao Hòa
|
Lm.
Inhaxiô Trần Ngà
|
Trg 12
|
Dọn Đường Đón Mừng
Chúa Đến
|
JKN
|
Trg 14
|
Vào Sa Mạc
|
AM. Trần Bình An
|
Trg 17
|
Tấm Thảm Đỏ
|
Pio. Lê Hồng Bảo
|
Trg 18
|
THƠ TIN MỪNG
|
||
Dọn Lòng
|
Hạt
Nắng
|
Trg 20
|
Sa Mạc Cuộc Đời
|
M.
Madalena Hoa Ngâu
|
Trg 21
|
Dọn Lòng
|
Bâng
Khuâng Chiều Tím
|
Trg 22
|
Hãy Dọn Đường Cho
Chúa
|
Lm. Khuất Dũng sss
|
Trg 23
|
Sẵn Sàng
|
Thanh Sơn
|
Trg 24
|
Sám Hối Và Thanh Tẩy
|
Mic. Cao Danh Viện
|
Trg 25
|
Đấng Uy Quyền
|
Đỗ Văn
|
Trg 26
|
Dọn
Đường Chờ Đón
|
Giuse
Nguyễn Văn Sướng
|
Trg 27
|
Tiếng Kêu
|
Vincent Khánh Trần
|
Trg 28
|
Sám Hối Ăn Năn
|
Paul Nguyễn Minh
Thông
|
Trg 29
|
Dọn Đường Cho Chúa
|
Nt Bích Ngọc
|
Trg 30
|
Dọn Đường Đón Chúa
|
Cát
Vàng
|
Trg 31
|
Hoa Trái Sa Mạc
|
Thanh Hương
|
Trg 32
|
Đón Chúa
|
Nắng Sài Gòn
|
Trg 33
|
Dọn Lòng
|
AP.
Mặc Trầm Cung
|
Trg
34
|
DỌN ĐƯỜNG CHO CHÚA
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
Trong
một trận lũ lụt kia, nhiều du khách trên tuyến đường
Bắc - Nam bị kẹt ở miền Trung. Lý do là đèo Hải Vân
bị sạt lở, xe cộ không đi lại được. Nhiều đoạn
đường sắt bị nước lũ cuốn đi, nên tàu Bắc - Nam
cũng đành ủ rũ nằm chờ. Nhiều làng bị nước ngập,
dân làng muốn thoát ra nhưng không đi được vì đường
sá không còn. Nhiều đoàn cứu trợ muốn đến những
làng xa xôi, nhưng không có đường đi, nên đành chịu bó
tay.
Những
con đường thật là quan trọng. Đường đi giúp cho người
bị nạn có thể thoát ra. Đường đi giúp cho người bị
nạn đón nhận được sự cứu trợ. Đường đi nối
liên lạc giữa người với người. Đường sá hư hỏng
làm giao thông ngừng trệ, chậm trễ việc cứu trợ, ngăn
cách người với người. Muốn cho giao thông mau lẹ, muốn
việc cứu trợ có kết quả, muốn cho con người gần gũi
nhau, phải sửa chữa đường đi cho thật tốt.
Con
đường vật lý đã cần. Nhưng con đường tâm lý còn
cần hơn. Nếu con đường tâm lý bị hư hỏng thì dù có
ở sát cạnh nhau, người ta cũng vẫn cứ xa nhau.
Tương
tự như thế, ta cần có con đường
thiêng liêng thật tốt để đón Chúa đến. Thật
ra Chúa đã đến từ lâu, nhưng ta chưa đón nhận được
vì con đường thiêng liêng trong tâm hồn ta đã bị hư
hỏng.
Tâm
hồn ta có những đỉnh đồi kiêu ngạo luôn muốn nâng
mình lên, luôn khoe khoang, không bao giờ chịu thua kém
người khác. Tâm hồn ta có những ngọn núi tự ái cao
ngất trời xanh, không bao giờ chịu nhận lỗi, không bao
giờ chịu tha thứ.
Tâm
hồn ta có những hố sâu tham lam muốn chiếm đoạt tất
cả, muốn thu vén tất cả vào túi riêng. Tâm hồn ta có
những hố sâu chia rẽ, luôn gây ra bất hoà, luôn giận
hờn, luôn ganh ghét, luôn nghi kỵ. Tâm hồn ta có những
hố sâu đam mê, miệt mài đuổi theo danh, lợi, thú. Tâm
hồn ta có những hố sâu dục vọng nặng nề thú tính.
Tâm
hồn ta có những khúc quanh co của sự dối trá, không
thành thật với Chúa, không thành thật với người khác
và không thành thật với chính mình. Tâm hồn ta có những
khúc quanh co của sự trốn tránh bổn phận, của sự giả
hình, của sự thiếu duyệt xét lương tâm.
Tâm
hồn ta có những lượn sóng gồ ghề của những lời nói
độc ác, tàn nhẫn. Tâm hồn ta gồ ghề vì thói lười
biếng không chịu cố gắng thăng tiến bản thân. Tâm hồn
ta gồ ghề vì những phê bình chỉ trích thiếu tính cách
xây dựng.
Tất
cả những ngọn đồi, những vực sâu, những khúc quanh
co, những lượn sóng gồ ghề ấy ngăn chặn Chúa đến
với ta. Nên hôm nay, Thánh Gioan Tẩy Giả mời gọi ta hãy
sửa chữa con đường thiêng liêng cho tốt đẹp để đón
Chúa Giêsu đến.
Hãy
bạt đi thói kiêu căng tự mãn. Hãy bạt đi tính tự ái
ngang ngạnh. Hãy lấp đi những hố sâu tham lam, chia rẽ,
bất hoà. Hãy lấp đi những hố sâu đam mê, dục vọng.
Hãy uốn thẳng lại những quanh co dối trá. Hãy uốn
thẳng lại những khúc quanh giả hình. Hãy san phẳng những
lượn sóng gồ ghề độc ác. Hãy san phẳng những lượn
sóng gồ ghề nói hành nói xấu.
Đổi
mới một con đường thì dễ, nhưng đổi mới tâm hồn
không dễ chút nào. Ngoài những cố gắng bản thân, còn
cần đến những phương thế. Đời sống của Thánh Gioan
Baotixita đề nghị cho ta 3 phương thế rất tốt.
Phương
thế thứ nhất là vào sa mạc. Sa mạc là nơi
hoang vu vắng vẻ giúp ta sống cô tịch. Trong cô tịch, ta
dễ chìm sâu xuống đáy lòng mình để gặp gỡ Chúa. Một
mình ta diện đối diện với Chúa. Trong thân mật, Chúa
sẽ dạy ta biết Thánh Ý để ta thi hành. Đức Giêsu,
trước khi đi rao giảng cũng đã vào sa mạc 40 ngày để
tìm Thánh Ý Chúa Cha. Sa mạc đây được hiểu là những
giờ cầu nguyện riêng tư thân mật một mình ta với
Chúa.
Phương
thế thứ hai là mặc áo da thú.
Mặc áo da thú có nghĩa là ăn mặc đơn sơ, không chải
chuốt. Một tâm hồn mặc áo da thú là một tâm hồn biết
sống thực với chính mình, biết nhìn nhận những yếu
đuối lỗi lầm và xin Chúa tha thứ. Thái độ đơn sơ
khiêm nhường như thế chính là khởi điểm để tiến
lên trên con đường thánh đức.
Phương
thế thứ ba là ăn châu chấu và mật ong rừng.
Đây có ý nói về một đời sống khổ chế. Hãm dẹp
những tính mê tật xấu, hạn chế những đòi hỏi của
thân xác để bắt nó quy phục linh hồn. Giảm bớt những
nhu cầu không cần thiết để bồi dưỡng đời sống tâm
linh.
Thánh
Gioan Baotixita đã sống theo chương trình 3 điểm này, nên
Ngài đã trở thành người mở đường cho Đấng Cứu
Thế. Nếu chúng ta biết áp dụng 3 phương thế ấy trong
Mùa Vọng này, ta sẽ biến tâm hồn ta thành một con đường
thẳng tắp cho Chúa Giáng Sinh ngự đến.
Lạy
Chúa, xin cứu con khỏi mọi tội lỗi để con xứng đáng
đón rước Chúa. Amen.
GỢI Ý CHIA SẺ
- Con đường tâm hồn tôi có những đồi núi, vực sâu, khúc quanh nào cần sửa chữa?
- Tôi có cần đến những phương thế của Thánh Gioan Baotixita không?
- Tôi sẽ làm gì trong tuần này để thực hành Lời Chúa?
- Trong bài Tin Mừng Chủ nhật thứ II Mùa Vọng này, tôi tâm đắc nhất câu nào?
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
ĐỔI
MỚI TRONG CHÚA THÁNH THẦN
PM.
Cao Huy Hoàng
Tỉnh
thức, cầu nguyện và sẵn sàng trong Mùa Vọng của đời
người, nếu đã bắt đầu bằng việc để lòng mình
khao khát Chúa, khao khát điều thiện hảo của Chúa, khao
khát nên công chính, thì việc cụ thể tiếp theo là đổi
con người cũ thành con người mới.
Con
người của ngày hôm nay phải là hoàn hảo hơn con người
của ngày hôm qua. Con người phải đổi mới.
Vẫn
đang thấy người người tranh nhau thay cũ đổi mới, cho
cuộc sống vật chất, các phương tiện sử dụng và điều
kiện sống của mình được thoải mái hơn, phù hợp với
nhân phẩm hơn.
Vẫn
đang thấy người ta đổi mới cách quảng cáo, cách tiếp
thị, thay cung cách ứng xử để có khách hàng, để có
doanh thu cao, lợi nhuận tăng vọt.
Vẫn
đang thấy người ta đổi mới bằng đủ mọi cách để
có những hàng hóa hoa mắt, thực phẩm tươi ngon, bất
chấp người sử dụng phải chịu hậu quả nguy hại.
Vẫn
đang thấy đây đó người ta đang đổi mới đường lối
cai trị để cố níu kéo một chút uy tín lem nhem còn sót
lại, để cố giữ chiếc ghế quyền bính đang lung lay
với ba chân khập khiễng, hoặc để cố khẳng định
ngọn đèn bạo lực phải phực đỏ rực lên, ít là một
lần trước khi tắt… thở !
Vẫn
đang thấy người ta đổi mới vũ khí, đổi mới phi cơ
hỏa tiễn, đồng thời với việc đổi mới thuốc ngừa
thai, đổi mới phương pháp hút nạo, đổi mới cách giết
người.
Vẫn
đang thấy nhiều nơi đổi mới luật pháp, đổi án tử
hình thành việc chó cán xe xe cán chó, hay một gói thuốc
chuột có chủ trương, có chỉ định, có chủ ý, nhưng
vô tội vạ.
Ấy
là chuyện đổi mới của phàm trần, trong đó có cả
chuyện đổi mới của… Satan !
***
Còn
chúng ta, Chúa đang muốn thấy tôi, thấy bạn, thấy những
người khát khao Chúa một sự thay đổi tận gốc từ nội
tâm sâu thẳm. Hẳn không phải là thay đổi từ cái xấu
ít ra xấu nhiều, cái gian ác ít ra gian ác bạo tàn hơn,
cái bất công lắt nhắt ra cái bất công khổng lồ…
nhưng là thay đổi từ xấu nên tốt, từ gian ra ngay, từ
kiêu căng ác độc bạo tàn nên khiêm nhường hiền lành
nhịn nhục, từ cung cách của con quỉ dữ Satan nên chân
dung của Chúa Giêsu nhân lành.
Thế
thì theo đạo Công Giáo, theo Chúa Giêsu, là phải đổi
mới con người toàn diện như vậy sao ? Chuyện nầy nghe
mới quá !
Kìa
! Những ông bà đạo dòng kia còn đầy tham sân si, đầy
mê tín, lúc khó thì “lạy Chúa lạy Chúa”, lúc ăn nên
làm ra thì làm nghểnh cái mặt lên vênh váo, rằng chẳng
có Chúa nào cả !
Kìa,
những người mang tiếng trí thức Công Giáo kia xưng tên,
xưng tuổi, xưng học vị để mà hoạnh họe bắt bẻ
chửi bới mạ lỵ Bề Trên trong Giáo Hội mình bằng loại
văn chương cực rẻ tiền, chẳng thanh tao, thiếu văn hóa…
nếu không nói là không bằng nửa câu ca dao của ông nông
dân đen đủi có lòng tự trọng, có trái tim biết yêu.
Như thế là đổi mới vai trò Giáo Dân theo Công Đồng
Vaticano II đấy sao ? Hay như thế là bị mắc vào quỷ kế
của Satan ‘để chúng tự đánh chủ chiên của chúng’
và ‘tự chúng làm tan tác’.
Kìa,
vẫn còn những Kitô Hữu Công Giáo dửng dưng hờ hững
trước bao nỗi đọa đày cần lòng thương xót chia sẻ,
lại hớn hở vui mừng nhập cuộc với cách sống vô cảm
mới của những người không có Thiên Chúa, không có linh
hồn, không có trái tim và lòng thương xót của con cái
Thiên Chúa.
Kìa,
vẫn còn những bậc vị vọng im lặng khó hiểu trước
những bất công, đàn áp. Sự im lặng của Thiên Chúa hay
sự im lặng của con người chờ Thánh Ý Chúa ? Chưa ai
dám cả quyết điều gì. Nhưng sự im lặng ấy đã trở
nên một thách đố quá lớn đối với Đức Tin và sự
Vâng Phục.
Chuyện
cần đổi mới không là chuyện mới, nhưng là chuyện của
ngàn ngàn năm trước. Ngôn Sứ Isaia đã tiên báo: “Có
tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa,
hãy sửa đường Chúa chúng ta trong hoang địa cho ngay
thẳng. Hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi;
con đường cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ
ghề hãy san cho bằng. Và vinh hiển Chúa sẽ xuất hiện,
mọi người sẽ được thấy vinh quang Thiên Chúa” ( Is
1, 3 – 5 )
Và
đã đến thời ứng nghiệm lời tiên báo ấy, Ông Gioan
đến trước Chúa Giêsu, và đã khản cả cổ hét la từ
trong hoang địa gió cát hét ra đến phố thị sa hoa: "Hãy
dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”
( Mc 1, 3 ).
Gần
nhất với chúng ta, thiết tưởng, công nghị Tổng Giáo
Phận Sàigòn như là một luồng gió mới nhất cho mỗi
chúng ta sống đúng Mùa Vọng cuộc đời, và cụ thể
sống tinh thần Lời Chúa Chúa Nhật 2 Vọng này: Đổi mới
để Hiệp Thông và chu toàn sứ vụ Loan Báo Tin Mừng.
Mục
đích của việc dọn đường cho Chúa đến, sửa đường
cho Chúa đi, đổi mới để đón Chúa đã được xác định
rõ: Hiệp Thông và
chu toàn sứ vụ Loan Báo Tin Mừng.
-
Cuộc đổi mới nhờ ơn Chúa Thánh Thần và lời cầu
nguyện.
-
Cuộc đổi mới để hiệp thông trong gia đình Thiên Chúa,
gia đình Giáo Hội, nhờ Lời Chúa và Bí Tích.
-
Cuộc đổi mới tương quan giữa mọi thành phần Dân
Chúa.
-
Cuộc đổi mới bắt nguồn từ đời sống thánh thiện
của các gia đình.
-
Và cuộc đổi mới dưới sự hướng dẫn của Giáo Hội
về xã hội.
Thế
thì, theo tinh thần Công Nghị, việc “sửa đường Chúa
cho ngay, lấp mọi hố sâu, bạt mọi núi đồi, uốn thẳng
đường cong queo, san phẳng lối gồ ghề”, tất cả phải
được thực hiện nhờ Thánh Thần và lời cầu nguyện,
với ý hướng ngay lành là để hiệp thông và loan báo
Tin Mừng. "Anh
em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải
mặc lấy con người mới"
( Ep 4, 23
– 24 ). Và đổi mới ấy
phải bắt nguồn từ đời sống cá nhân, gia đình, có
tương quan mật thiết tới Giáo Xứ, cộng đoàn, theo sự
hướng dẫn của Chúa Thánh Thần và giáo huấn của Giáo
Hội.
Bởi
vậy, những cách tỏ bày lòng đạo đức chủ quan, sự
nhạy cảm chủ quan trước các vấn đề xã hội, lòng
động lòng lo cùng những tiếng nói, bài thơ, bài viết
bênh vực Giáo Hội hay chống phá Giáo Hội mang tính chủ
quan, thiết tưởng, cũng cần phải nhờ ánh sáng Chúa
Thánh Thần soi sáng mà xem lại mức độ hiệu quả hiệp
thông và hiệu quả lợi ích cho công cuộc loan báo Tin
Mừng. Có hiệu quả gì không hay chỉ mang lại hậu quả
đáng tiếc vì cách nào đó chúng ta đang nối giáo cho
giặc, cho Satan để chúng hả hê cười nhạo sự phân
tán, chia rẽ của con cái Thiên Chúa.
Chúa
đang chờ mỗi chúng ta đổi mới trong Chúa Thánh Thần,
trong tinh thần Hiệp Thông của Giáo Hội.
Thiên
Chúa không bao giờ chậm trễ. Nhưng Ngài kiên nhẫn chờ
đợi chúng ta “sửa đường Chúa cho ngay, lấp mọi hố
sâu, bạt mọi núi đồi, uốn thẳng đường cong queo, san
phẳng lối gồ ghề…”
Thánh
Phêrô nhắc nhở chúng ta: “Không
phải Chúa chậm trễ thi hành lời hứa của Người, như
có vài người lầm tưởng, nhưng vì anh em, Người hành
động nhẫn nại, Người không muốn ai phải hư mất,
nhưng muốn mọi người ăn năn sám hối”(2Pr 3,9 ).
Lạy
Chúa, để dọn lòng đón Chúa đến, để sửa đường
Chúa đi, xin biến đổi mỗi chúng con nên con người mới
nhờ Chúa Thánh Thần, cho chúng con được gặp nhau trong
tình hiệp thông và xứng đáng là lời chứng cho Nước
Thiên Chúa. Amen
PM.
Cao Huy Hoàng, 1.12.2011
SỨ
ĐIỆP CỦA GIOAN
CÓ
GIÁ TRỊ GÌ VỚI KITÔ HỮU?
Lm
Gioan Nguyễn Văn Ty SDB
Tác
giả Mác-cô mở đầu sách Tin Mừng ngài bằng việc giới
thiệu Gio-an, vị sứ giả tiền hô:
“Khởi
đầu Tin Mừng... Ta sai sứ giả của ta đi trước mặt
Con, người sẽ dọn đường cho Con…”
Công việc của sứ giả được xác định: hô hào mọi
người “Hãy
dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng
để người đi!”.
Thế nhưng tôi vẫn thường tự hỏi: Gio-an Tiền Hô có
thật sự hiểu rõ Đấng mà ông kêu mời mọi người
chào đón hay không? Điều này xem ra không được rõ lắm,
có vẻ như ông vừa hiểu lại vừa không; chính vì vậy
mà lời kêu gọi của ông chỉ chung chung, rất dễ làm
nhiều người ngộ nhận về Tin Mừng.
Điều
ông tỏ ra biết về đấng Messia, người ông có nhiệm vụ
tiền hô dọn đường hoàn toàn bó gọn trong nội dung Cựu
Ước, vốn rất phổ thông đối với người Do Thái đương
thời. Ngài là đấng quyền thế và thống trị, “Có
Đấng quyền thế hơn tôi… Tôi không xứng đáng cúi
xuống cởi quai dép cho Người”.
Đối với một vị như thế, Gio-an kêu gọi phải đón
tiếp trong sợ hãi và kính nể. Mát-thêu và Lu-ca ghi rõ
lời ông đe loi, “Ai
đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên
Chúa sắp giáng xuống vậy?... Cái rìu đã đặt sát gốc
cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt
đi và quăng vào lửa”
(Mt 3, 7.10). Như vậy lời kêu gọi sám hối của Gio-an chỉ
có sức mạnh trong nội dung Cựu Ước, “Hãy
dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng
để Người đi!”
(Is 40,3). Ngay cả khi tuyên bố, “Người
sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần”,
Gio-an cũng vẫn hiểu đó là phép rửa trong sức mạnh của
Thiên Chúa, vì theo hiểu biết chung của người Do Thái,
Thần Khí đơn giản chỉ là biểu hiện sức mạnh của
Gia-vê.
Gio-an
còn phải tìm hiểu nhiều về dung mạo đích thực của
đấng Messia mà ông được gởi tới dọn đường. Điều
này Phúc Âm cho thấy rằng ông đã làm nhiều lần trong
suốt cuộc sống. Cả khi gần chết, ông vẫn còn đặt
nghi vấn, cho chính mình và cho các môn đệ ông: “Ngài
có thật là đấng phải đến, hay là chúng tôi còn phải
đợi ai khác?”
Đáp lại đức Giê-su phác họa lên một dung mạo khác
hẳn với hình ảnh ông vốn có về ngài:
“Các
anh cứ về thuật lại cho ông Gio-an những điều mắt
thấy tai nghe: người mù thấy được,kẻ què đi được,
người chết chỗi dậy, kẻ nghèo được nghe tin mừng”
(Lc 7, 20.22). Đó là dung mạo của một đấng Messia đầy
từ tâm và cứu vớt, ngược hẳn với Messia uy nghiêm xét
xử mà ông từng rao giảng dọn đường. Đức Giê-su hiểu
việc thay đối quan niệm như thế là không dễ chút nào,
kể cả đối với vị tiền hô của mình, ngài nói thêm:
“Và
phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi!”
Nếu
quả như thế thì một Ki-tô hữu như tôi khi tiến vào
Mùa Vọng phải biết xác định rõ: đấng mà tôi chuẩn
bị đón rước trong thời gian này là ai? Giáo Hội giới
thiệu cho tôi sứ điệp và diện mạo của Gio-an Tiền
hô, “mặc
áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu
và mật ong rừng”.
Thế nhưng tôi đâu phải là người Do Thái của Cựu Ước.
Là Ki-tô hữu của Tin Mừng, tôi biết đấng mà tôi được
kêu gọi đón tiếp là đấng giầu từ tâm và hay thương
xót; ngài không đến để luận phạt, nhưng đến để
cứu vớt và tha thứ. Vì thế việc sám hối và “dọn
đường… sửa lối cho ngay thẳng…”
của
tôi sẽ không chỉ vì muốn xứng đáng đón tiếp một
đấng cao cả quyền uy, lại càng không phải để ‘tránh
cơn thịnh nộ’
vì ‘rìu
đã đặt sát gốc’.
Tôi nhìn nhận tội lỗi mình vì nhờ đó tôi càng ý thức
mình ‘phận
nghèo được nghe Tin Mừng’.
Đúng hơn chính khi nhìn nhận mình tội lỗi, tôi càng tới
gần Hài nhi Giê-su nhân hậu và cứu độ hơn, đồng thời
biến việc dọn đường trở thành niềm vui và hy vọng
tràn trề. Có phải đó mới là điều Phụng vụ hướng
tới?
Tuy
nhiên, đối với tôi cũng như đối với mọi người, vẫn
luôn tồn tại nguy cơ ngộ nhận sứ điệp của Gio-an,
ngộ nhận ngay cả Tin Mừng đức Ki-tô rao giảng hay huấn
quyền cứu độ của Hội Thánh. Mùa Vọng là thời gian
dành cho tôi, trong khi vẫn thành khẩn tiếp nhận sứ điệp
sám hối, gia tăng nhận biết diện mạo nhân ái giầu xót
thương của một Thiên Chúa đang đến để cứu vớt chứ
không phải để luận phạt. Tôi không chỉ vọng về lễ
Giáng Sinh, mà phải biến trọn đời sống Ki-tô hữu tôi
thành một Mùa Vọng bất tận; vọng về tình yêu nhân ái
của Thiên Chúa, đấng yêu thương tôi. Công việc này
thật khẩn trương và vô cùng quan trọng, cho Gio-an cũng
như cho chính tôi, “Và
phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi!”.
Lạy
Đấng đang đến và con được mời gọi dọn đường đón
tiếp. Xin cho con nhận biết dung nhan hiền dịu Chúa để,
cho dầu con người con có bất toàn và tội lỗi đến
đâu, với lòng chân thành sám hối, con càng vui mừng tiến
ra đón Chúa với cánh tay và trái tim mở rộng; vì biết
rằng Hài Nhi giáng sinh là đấng cứu độ chứ không phải
là người luận phạt. Xin cho toàn nhân loại cùng con chia
sẻ niềm vui Giáng Sinh, trong tâm tình ca khen cảm tạ tình
yêu của Thiên Chúa giáng trần. Amen
Lm
Gioan Nguyễn Văn Ty SDB
GIOAN
- CON NGƯỜI THẬT LẠ LÙNG
Lm.Jos
Tạ Duy Tuyền
Hôm nay chúng
ta cùng chiêm ngắm một con người thật lạ lùng. Lạ
lùng từ khi được cưu mang. Lạ lùng trong cách sống. Lạ
lùng đến nỗi cha ông là Zacaria đã không tin rằng mình
sẽ làm cha vào tuổi bóng đã ngả về chiều. Lạ lùng
vì ngay từ trong dạ mẹ ông đã reo lên khi Chúa đến
viếng thăm. Lạ lùng vì ông sống khắc khổ nơi rừng
vắng. Ông chỉ ăn châu chấu với mật ong. Lạ lùng vì
ông được người đời ca tụng nhưng ông đã từ khước
tất cả danh vọng chỉ nhận mình là tiếng kêu nơi hoang
địa. Cuộc đời ông luôn khiêm tốn nhỏ bé để Chúa
được lớn lên. Ông có tên gọi thật khiêm nhường là
Gioan.
Tin
mừng thánh Luca trình thuật về việc làm của ông cũng
thật lạ lùng: “Có tiếng người
hô trong hoang địa”. Tại sao ông lại hô
giữa nơi hoang địa? Hoang địa khô cằn lại lắm hiểm
nguy? Hoang địa làm sao có kẻ qua người lại mà ông đến
nơi hoang địa để hô vang dọn đường cho Chúa? Thế mà
tiếng hô của ông lại đánh động lòng người. Hàng
ngàn người đã ăn năn sám hối. Hàng ngàn người tìm
đến với ông để canh tân, sửa đổi cuộc đời.
Như
vậy, hoang địa ở đây có thể không mang nghĩa địa lý.
Hoang địa ở đây chính là sa mạc của lòng người. Cuộc
đời đã khô cạn tình người. Giữa phố xá đông người
nhưng con người vẫn cô đơn, thất vọng, chán chường
bởi sự ích kỷ, lạnh lùng trong quan hệ giữa người
với người. Đây là “một ngõ vắng
xôn xao nằm trong thành phố lớn”. Dù rằng
thành phố có trăm ngàn ngõ ngách nhưng bởi tính ích kỷ
và sự vô cảm nên xã hội vẫn đầy những ngõ vắng cô
đơn của cuộc đời. Vâng, cuộc đời trở thành một
hoang địa khi tình người đã mất. Khi người ta sống
bên nhau nhưng không còn liên đới, chia sẻ với nhau thì
con người vẫn cô đơn giữa lòng nhân thế. Cuộc đời
trở thành một hoang địa khô cằn nên cuộc đời buồn
nhiều hơn vui, nước mắt nhiều hơn nụ cười.
Tiếng
hô của ông đi xuyên qua hoang địa lòng người. Ông đề
nghị sửa lại lối sống. Đường quanh co hãy uốn cho
ngay thẳng. Người quanh co là người sống thiếu chân
thật. Người quanh co thường có lối sống gian dối, điêu
ngoa, sống lắc lẻo, lừa bịp. Ăn không nói có, thêm
điều đặt chuyện để hại người hại đời. Lối sống
như vậy chỉ là một loại phá hoại sự yên ổn của
xóm làng và gây chia rẽ khu xóm, chỉ khiến con người xa
rời nhau. Làm sao có thể tin tưởng và yêu mến nhau nếu
trong giao tiếp thiếu sự chân thành, lại còn thêm điều
đặt chuyện? Gioan còn đề nghị phải lấp đầy thung
lũng của lòng người. Vì “sông sâu
còn có kẻ dò – Lòng người nham hiểm trùng khơi khôn
dò”. Do vậy, phải lấp đầy thung lũng của
những ngăn cách, của những phân biệt giai cấp và nghi
kỵ hiểu lầm. Và cuối cùng là hãy bạt đi núi đồi
của kiêu căng, tự mãn để nhờ đó mà con người khắp
năm châu sẽ nắm tay nhau hát vang câu hát của thanh bình.
Đây cũng là cách thức duy nhất để Nước Thiên Chúa
hiển trị và ơn cứu độ của Thiên Chúa trải rộng đến
muôn tâm hồn.
Vâng
thưa anh chị em, thế giới hôm nay vẫn còn đó tiếng kêu
đơn độc giữa phố phường. Có biết bao người sống
cô đơn lây lất vì thiếu sự cảm thông nâng đỡ của
anh em bạn bè. Có biết bao trái tim đang co thắt trong đau
khổ vì sự nghi kỵ, kết án, tẩy chay của anh em. Có
biết bao cuộc đời đang thất vọng buông xuôi vì sự bỏ
vạ, cáo gian, vì sự lừa gạt và hãm hại của đồng
loại. Có biết bao giọt nước mắt vẫn rơi rớt trên
giòng đời vì vô ơn bội bạc, vì sự bất trung, bất
hiếu của những người thân trong gia đình. Và vẫn còn
đó, còn rất nhiều những nỗi đau là hệ quả của một
thế giới hoang địa khô cằn tình người.
Mùa
vọng giáo hội mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức để
nhận ra tiếng kêu cầu cứu của tha nhân. Hãy yêu mến
tha nhân trong tình yêu chân thành, đừng lường gạt lẫn
nhau, hãy sống thật lòng với nhau. Hãy xóa đi những hố
sâu của nghi kỵ, hiểu lầm để sống cảm thông và tha
thứ cho nhau, đừng gây chia rẽ và tạo nên những hố
sâu của bất đồng, của oán hận hờn căm. Hãy xan bằng
những ngăn cách bởi kiêu căng tự mãn bằng một đời
sống hoà hợp với nhau trong tình anh em có chung một cha
trên trời.
Ước
mong mỗi người chúng ta hãy sửa lại lối sống cho phù
hợp với tin mừng cứu độ, để thiết lập một màu
xanh yêu thương và ngập tràn niềm vui và hạnh phúc thay
cho sự khô cằn của sa mạc tình người.
Nguyện
xin Đấng Emmanuel, là Đường là sự thật và là sự sống
dẫn dắt chúng ta đi trong hồng ân của Ngài, ngõ hầu
mỗi người chúng ta sẽ được hưởng một mùa xuân của
hoa công lý và tình thương nở rộ khắp nhân trần. Amen
Lm.Jos
Tạ Duy Tuyền
THÁO
GỠ ĐỂ GIAO HOÀ
Lm.
Inhaxiô Trần Ngà
Có
hai hình thức cản trở khiến con người không đến được
với nhau: cản trở bên ngoài và cản trở bên trong.
Cản
trở bên ngoài có nhiều thứ như lũng sâu, núi cao, đường
sá quanh co hiểm trở... đã được tiên tri I-sai-a đề
cập đến trong bài đọc thứ nhất hôm nay.
Lại
có những hình thức cản trở khác do chính con người tạo
ra để ngăn chận sự thâm nhập của quân thù như người
xưa phải xây thành cao, đào luỹ sâu; hay ngày nay người
ta dùng hàng rào kẽm gai cài thêm bom mìn để ngăn chặn
quân thù.
Ngoài
ra còn có những ngăn cách khác như dòng sông Bến Hải
trước đây đã chia cắt đất nước Việt Nam thành hai
miền thù nghịch suốt 21 năm, hoặc bức tường Bá Linh ở
Đức chia cắt đất nước nầy thành hai quốc gia đối
đầu suốt 28 năm.
Thành
luỹ bên ngoài tuy vậy mà dễ vượt qua, còn thành luỹ
trong tâm tư con người còn khó vượt qua hơn nhiều; đó
là lòng hận thù, nghi kỵ, giận hờn, ghen tỵ, tranh chấp,
cãi cọ, kiêu căng, khép kín... Những thứ thành luỹ nầy
tuy vô hình, không có bề cao, bề rộng, bề sâu nhưng có
khả năng ngăn cách con người rất hiệu quả: Có những
gia đình ở kề bên nhau nhưng vì hận hờn ghen ghét nên
không hề lui tới với nhau; thậm chí có những anh em ruột
thịt mà mấy chục năm trời không nhìn mặt nhau chỉ vì
tranh chấp đố kị. Có khi vợ chồng cùng sống chung
phòng nhưng tâm hồn hai người cách xa nhau vạn dặm.
Lời
Chúa qua miệng Ngôn sứ I-sai-a (trong bài đọc thứ nhất
hôm nay) tha thiết mời gọi chúng ta hãy tháo gỡ những
thành luỹ vô hình đó để giao hoà với nhau. "Hãy
dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng.
Hãy lấp mọi hố sâu và bạt mọi núi đồi: con đường
cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề hãy
san cho bằng..."
Và
trong Tin Mừng hôm nay, Thánh sử Mác-cô nhắc lại:
"Có tiếng kêu trong hoang địa:
hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay
thẳng". Dọn đường đón Chúa không là
gì khác ngoài việc tháo gỡ những rào cản đang được
dựng lên trong lòng ta để người anh em có thể đến
được với mình.
Tha
nhân là hiện thân của Chúa Ki-tô, là chi thể của Chúa
Ki-tô.
Nếu
chúng ta không tháo gỡ những ngăn cách để cho tha nhân
là hiện thân của Chúa Giê-su đến được với ta, thì
chúng ta đang ngăn chặn Chúa đến với mình.
***
- Cha
mẹ trần gian rất đau lòng khi nhìn thấy con cái trong nhà
xích mích, chia rẽ và ly tán.
-
Thiên Chúa là Cha nhân lành cũng vô cùng đau đớn khi
con cái Người trên dương thế sống xa lìa chia cắt.
Mỗi
người chúng ta là một tế bào, là một chi thể làm
nên Thân Thể Chúa Ki-tô. Vì thế, khi để cho hận thù,
nghị kị, ganh ghét chia rẽ chúng ta là chúng ta đang chia
cắt Thân Thể Chúa. Thế là vô tình Chúa Ki-tô đang bị
phanh thây! Chúa Giê-su rất đau lòng vì Thân Mình
Người bị chia năm xẻ bảy nên Người tha thiết đòi
buộc con cái phải mau tháo gỡ những ngăn cách đó để
giao hoà với nhau, để cho Thân Mình Người được lành
lặn. Vì thế Người nghiêm khắc đòi buộc những chi thể
phân cách hãy mau mau giao hoà: "Nếu
khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ
có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì
hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà
với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật
của mình" (Mt 5, 23-24)
***
Dòng
sông Bến Hải cắt đôi đất nước Việt Nam và biến
đồng bào Việt Nam thành thù địch trong suốt 21 năm trời
cuối cùng đã trở thành gạch nối liên kết hai miền
bắc nam.
Bức
tường Bá Linh chia cắt Đức quốc thành hai quốc gia thù
nghịch suốt 28 năm cuối cùng cũng bị triệt hạ để
cho dân tộc Đức được thống nhất và trở nên hùng
cường.
Nhiều
ngăn cách lớn lao giữa các dân tộc đã dần dần được
tháo gỡ.
Vậy
biết đến bao giờ những "bức tường" do chính
chúng ta dựng lên ngăn cách chúng ta với người khác được
tháo gỡ để Thiên Chúa có thể đến với chúng ta?
Lm.
Inhaxiô Trần Ngà
DỌN
ĐƯỜNG ĐÓN MỪNG CHÚA ĐẾN
JKN
Câu hỏi gợi ý:
- Tại sao Tin Mừng Maccô lại bắt đầu bằng câu chuyện của Gioan Tẩy giả, mà không bắt đầu bằng chuyện Đức Giêsu giáng sinh? Việc dọn đường của Gioan có ý nghĩa gì đặc biệt đối với người Rô-ma?
- Dựa theo tinh thần bài Tin Mừng, để dọn đường đón Chúa đến, chúng ta cần làm gì một cách cụ thể? Những hình ảnh “dọn sẵn con đường của Đức Chúa”, “sửa lối cho thẳng để Người đi” có ý nghĩa gì?
- Việc dọn đường Chúa đến có liên hệ gì với những quan hệ của ta với tha nhân không?
Suy tư gợi ý:
1.
Gioan Tẩy Giả, người dọn đường để Đức Giêsu đến
Khởi
đầu Tin Mừng Maccô là chuyện Gioan Tẩy Giả loan báo và
dọn đường cho Đức Giêsu đến, khác với Matthêu và
Lu-ca khởi đầu bằng chuyện Đức Giêsu giáng sinh. Tại
sao? Vì Tin Mừng Maccô được viết cho người Rôma. Theo
quan niệm và thông tục của người Rôma, các nhân vật
quan trọng đi đến đâu đều phải có người dùng loa
thông báo cho dân chúng biết trước mấy ngày, vừa để
làm nổi bật sự quan trọng của nhân vật đó, vừa để
dân chúng sửa sang những con đường trong vùng cho ngay
thẳng, bằng phẳng, sạch sẽ, vừa để dân chúng đón
tiếp hai bên đường cho long trọng nếu vấn đề an ninh
cho phép. Vì thế, để giới thiệu Đức Giêsu cho các
Kitô hữu Rôma mà khởi đầu Tin Mừng bằng câu chuyện
của Gioan Tẩy Giả thì sẽ hiệu quả và lôi cuốn sự
chú ý hơn. Ngoài ra, để nói lên tính cách đặc biệt
thần thiêng của việc dọn đường ấy, thánh sử còn
trích dẫn lời của 2 ngôn sứ Isaia và Malakia đã loan báo
trước đó khoảng 450-550 năm (tương đương với thời
của các vị giáo chủ các tôn giáo châu Á): “Này
Ta sai sứ giả của Ta đến dọn đường trước mặt Ta”
(Ml 3,1), “Có tiếng người
hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường của Đức
Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi” (x.
Is 40,3).
Phần
chúng ta, khởi đầu năm phụng vụ mới, chúng ta cũng cần
chuẩn bị đón mừng kỷ niệm Đức Giêsu đến trong nhân
loại, đồng thời đón mừng Ngài đến trong tâm hồn mỗi
người. Vì thế, thiết tưởng bản thân mỗi người cũng
như toàn Giáo Hội hãy dọn đường đón mừng Ngài. Dọn
đường thế nào thì Isaia và Gioan Tẩy Giả đã chỉ cho
chúng ta.
2.
Dọn đường đón mừng Chúa đến
Ngôn
sứ Isaia viết: “Trong sa mạc, hãy
mở một con đường cho Đức Chúa, giữa đồng hoang, hãy
vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta. Mọi
thung lũng sẽ được lấp đầy, mọi núi đồi sẽ phải
bạt xuống, nơi lồi lõm sẽ hóa thành đồng bằng, chốn
gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu” (Is 40,3-4).
Như vậy, theo ngôn sứ Isaia, để đón Chúa đến, việc
đầu tiên là phải mở một con đường. Muốn thế, phải
bạt núi, san đồi, lấp thung lũng, đổ đầy các hố
rãnh. Đó là nói theo ngôn ngữ hình tượng. Còn trong thực
tế thì phải làm gì?
a)
Phải mở một con đường = muốn và quyết gặp gỡ Chúa
Chúa
đến để gặp gỡ và đem lại cho chúng ta sự cứu độ,
không chỉ ở đời sau mà còn ở ngay đời này: một sự
bình an và hạnh phúc siêu nhiên, tuyệt vời, không phải
thứ bình an hạnh phúc kiểu thế gian vốn bị lệ thuộc
vào những điều kiện trần tục (x. Ga 14,27). Nhưng để
việc gặp gỡ đó thành hiện thực, chính chúng ta cũng
phải mong muốn và quyết tâm gặp gỡ Ngài. Ngài không
thể đến với ta nếu chính ta không tích cực muốn điều
đó. Do đó, trở ngại lớn nhất khiến chúng ta không thể
gặp gỡ Ngài chính là chúng ta không thật sự muốn gặp
gỡ Ngài. Vì khi gặp gỡ Ngài, Ngài sẽ đòi hỏi chúng
ta phải đối diện với sự thật của chính bản thân
chúng ta. Nhưng chúng ta thường muốn trốn tránh sự thật,
tránh việc phải đối diện với lương tâm mình... Vì
điều này đòi buộc ta phải chỉnh đốn lại cách sống
của mình, phải từ bỏ những đam mê, những thói xấu,
những bất công vốn đem lại cho ta vui thú, lợi lộc,
quyền lực, danh vọng là những thứ ta rất ham thích. Như
vậy muốn Chúa đến với ta, ta phải khai phá một con
đường, con đường ấy chính là tâm trạng sẵn sàng đón
Chúa đến, sẵn sàng đến với Ngài, gặp gỡ Ngài với
bất cứ giá nào.
b)Con
đường thẳng ngay, bằng phẳng = tâm hồn chính trực
Với
những ai muốn đón Chúa đến, Gioan Tẩy Giả yêu cầu:
“Hãy dọn sẵn con đường của Đức
Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi”. Khi
đón một nhân vật quan trọng đến một vùng nào, người
vùng đó phải dọn dẹp đường cho ngay thẳng, bằng
phẳng, sạch đẹp. Cũng vậy, để đón Chúa đến, ta
cũng phải sửa lại những con đường trong tâm hồn ta
cho ngay thẳng, bằng phẳng, sạch đẹp. Nghĩa là tâm hồn
ta phải luôn ngay thẳng, chính trực, không quanh co, gian
dối, giả tạo...
Ngay
thẳng là một trong những yếu tố chính yếu của sự
công chính, thánh thiện. Thiết tưởng người Kitô hữu
cần phải tạo cho mình một tư cách ngay thẳng, chính
trực, nói gì hay làm gì cũng phải “công
minh chính đại”, “đường đường chính chính”,
không lén lút, giấu giếm, không làm ai phải nghi ngờ
điều gì. Tư cách của người Kitô hữu phải là tư cách
của một người quân tử, tôn trọng sự thật, nghĩ thế
nào nói thế nấy, và nói thế nào làm thế nấy: “Hễ
"có" thì phải nói "có", "không"
thì phải nói "không", thêm thắt điều gì là do
ác quỷ” (Mt 5,37). Nghĩ một đằng nói một
nẻo, hay nói một đằng làm một nẻo là tư cách của
tiểu nhân, của phường gian ác, không thể là tư cách
của người Kitô hữu: “Đường lối
của kẻ gian ác thì quanh co, hành động của người trong
sạch thì ngay thẳng” (Cn 21,28); “Thiên
Chúa ưa điều chính trực, ghét điều gian ác”
(Dt 1,9); “Ngài ghê tởm tâm địa
quanh co” (Cn 11,20).
Nguyên
nhân biến con người thành quanh co, giả hình, mưu mô...
chính là tâm địa ích kỷ, lắm tham vọng, muốn phình to
bản ngã. Tâm địa này khiến người ta cố gắng đạt
được những điều mình ham muốn - danh vọng, quyền lực,
tiền bạc - với bất cứ phương tiện nào, kể cả
phương tiện xấu, và bằng bất cứ giá nào, kể cả tội
ác. Từ đó con người bị tham vọng và đam mê của mình
thu hút, mê hoặc, dẫn đưa mình vào con đường cong queo
của tội ác. Do đó, “sửa lối
cho thẳng để Người đi” một cách căn bản
là dần dần diệt bỏ khuynh hướng ích kỷ, thích đặt
nặng “cái tôi” của
mình. Khuynh hướng này gây nên tất cả mọi lồi lõm,
mọi cản trở khiến Chúa khó đến với ta, và ta khó đến
với Chúa. Hãy noi gương Gioan Tẩy giả, sống thanh đạm:
“mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu
chấu và mật ong rừng”; không tham vọng,
không ham đề cao “cái tôi”
của mình, sẵn sàng nhìn nhận sự thật hèn kém của
mình: “Có Đấng quyền thế hơn
tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi
quai dép cho Người”.
c)Đường
đến với Chúa cũng là con đường đến với tha nhân
Thiên
Chúa của chúng ta là một Thiên Chúa luôn luôn tự đồng
hóa với tha nhân của ta. Do đó, người Kitô hữu không
thể quan niệm Thiên Chúa độc lập với tha nhân của
mình, không thể yêu mến Thiên Chúa mà không yêu tha nhân,
không thể đến với Thiên Chúa bằng một con đường
khác với con đường đến với tha nhân. Ngược lại, con
người không thể yêu thương tha nhân mà không yêu mến
Thiên Chúa, không thể đến với tha nhân bằng con đường
khác với con đường đến với Thiên Chúa. Chủ trương
chỉ yêu tha nhân không cần đếm xỉa gì đến Thiên
Chúa, hay ngược lại, chỉ yêu Thiên Chúa mà không đếm
xỉa gì đến tha nhân đều là những tình yêu giả tạo,
không thực tế. Do đó, muốn đến và gặp gỡ với Thiên
Chúa không gì tốt đẹp và chắc chắn bằng đến hay gặp
gỡ Ngài nơi tha nhân của ta. Và muốn đến và gặp gỡ
tha nhân không gì bảo đảm và tạo hạnh phúc cho họ
bằng đến và gặp gỡ họ trong Thiên Chúa. Đối với
người Kitô hữu, không thể tách rời Thiên Chúa khỏi
tha nhân, và tách rời tha nhân khỏi Thiên Chúa.
Vậy,
đón Chúa đến, không gì làm Chúa hài lòng bằng sửa
sang lại mọi quan hệ của ta với tha nhân cho tốt đẹp
hơn, tình nghĩa hơn: làm sao để cha mẹ ta cảm thấy ta
thật sự là con hiếu thảo, con cái ta thấy ta thật sự
là cha mẹ tốt, anh chị ta thấy ta là người em tốt, các
em ta thấy ta là người anh tốt, bạn bè ta thấy ta là
người bạn tốt, những nhà chung quanh ta thấy ta là hàng
xóm tốt... Hãy sống làm sao để không mấy ai có thể
chê trách ta được, ai cũng cảm nhận được tình thương
của ta.
Cầu nguyện
Lạy
Cha, Cha là một Thiên Chúa luôn luôn đồng hóa với tha
nhân của con. Nhờ đó, con có thể gặp gỡ Cha trong những
người sống chung quanh con, con có thể yêu thương và phục
vụ Cha bằng việc yêu thương phục vụ họ. Vì thế,
chuẩn bị đón Cha đến trần gian, không gì tốt đẹp
hơn làm cho môi trường con đang sống biến thành một môi
trường yêu thương. Xin giúp con thực hiện điều Cha mong
muốn nhất ấy.
JKN
VÀO
SA MẠC
AM
Trần Bình An
"Có tiêng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Ngài đi". (Mc 1, 3)
Hôm
nay Chúa Nhật II, Mùa Vọng, Thánh Gioan Tiền Hô khổ tu
trong hoang địa, kêu gọi chúng ta chuẩn bị đón rước
Chúa Cứu Thế, bằng cách sám hối, từ bỏ con người
cũ, đổi mới toàn diện để có thể xứng đáng gặp
được Ngài.
Hơn
hai nghìn năm trước, dân Do Thái đã nô nức đáp lời,
cả miền Giuđêa và Giêrusalem
tuôn đến với người, thú tội và chịu phép rửa trong
sông Giođan. Còn
bây giờ, dân Chúa có lẽ dửng dưng hơn, vô tư hơn, vẫn
cứ bình chân như vại,
chẳng muốn đi vào hoang địa buồn bã, nóng nảy, để
ăn năn, sám hối.
Không
hẳn thế, cũng có nhiều người vẫn đang vội vã chạy
vào hoang địa, sa mạc trong tiểu bang Nevada, nhưng không
phải để sám hối, mà để hối hả tìm đến Las Vegas,
phồn hoa tràn đầy cám dỗ.
Vào
hoang địa hay sa mạc, vừa ý nghĩa là nơi vắng lặng,
vừa ý nghĩa xa lánh bụi trần xô bồ, từ bỏ những cám
dỗ thế tục, những lo toan thường nhật, để có thể
nhìn lại thân phận, xét mình thấu đáo, mới có thể
nâng hồn lên, cầu nguyện và thống hối. Thêm vào đó
gương sáng của vị tiên tri cuối cùng, Thánh Gioan Tiền
Hô, còn dẫn chúng ta đến gần Chúa hơn nữa.
-
Thứ nhất, ngài mặc áo lông
lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và
uống mật ong rừng, ăn
chay hãm mình, từ chối nếp sống tiện nghi, có nghĩa bỏ
mình theo Chúa. Ăn ngon, mặc đẹp, nhà cao cửa rộng, sung
túc, phủ phê… là những cám dỗ hiển nhiên và thường
xuyên với tất cả mọi người. Chúa chẳng cấm đoán
vui hưởng những ân huệ ấy, nhưng biết đâu, đó lại
là những rào cản, chướng ngại, ngăn chận chúng ta dến
với Ngài, nếu vô tình chúng ta tự nguyện biến thành nô
lệ cho những điều thế tục phù vân.
-
Thứ nhì, ngài kêu gọi chúng ta dọn
đường, sửa lối cho thẳng.
Hãy từ bỏ những đam mê xác
thịt, những thói quanh co, lươn lẹo, gian dối, những hố
sâu tội lỗi, những ổ
gà, ổ vịt tham lam, ganh ghét, đố kỵ, hằn thù. Sám
hối, ăn năn, từ bỏ sự dữ, xa lánh những cám dỗ đê
hèn, để tâm hồn ngay thẳng, trong sáng, chào đón Chúa
đến.
-
Thứ ba, ngài nhắc nhở chúng ta đức tính cao quý qua lời
tự bạch: “Tôi
không đáng cúi xuống cởi dây giày Người”.
Đó là lòng khiêm tốn, tự hạ, điều mà sau này Chúa
Giêsu còn nhấn mạnh, như yêu cầu tiên quyết để có
thể xứng đáng đón rước Chúa.
Tóm
lại, vào sa mạc mà không đem theo hành trang gồm những
bảo bối như trên, thì có lẽ chẳng còn hữu ích gì
nữa. Mặt khác, ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận còn
khéo léo tóm tắt lại bí quyết khi ra đi:
Bỏ
tất cả, mà chưa bỏ mình, thì con chưa bỏ gì cả, vì
chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con bỏ
trước.(ĐHV, 3)
Lạy
Chúa, xin giúp chúng con biết nghe theo lời mời gọi tha
thiết của Thánh Gioan, từ bỏ những thói hư tật xấu,
từ bỏ chính mình, mà khiêm tốn sám hối, hầu xứng
đáng đón tiếp Chúa đến. Amen
AM
Trần Bình An
TẤM
THẢM ĐỎ
Pio
X Lê Hồng Bảo
“Dọn
đường!”
Đã
rất nhiều lần trong đời tôi nghe khẩu lệnh này!
Đó là những trường hợp đón tiếp hoặc chuẩn
bị cho các bậc vị vọng đi qua. Trong những trường
hợp cấp cứu tai nạn hoặc trường hợp khẩn
cấp, người ta chỉ nói là: “Dẹp đường!” Đơn
giản vì họ chỉ cần một lối đi.
Dọn
đường không đơn thuần chỉ chừa một lối đi:
- Dọn đường là còn phải làm cho lối đi ấy đẹp đẽ, thoáng đãng, êm ái, đáng trân trọng…
- Dọn đường là còn phải tạo một cảnh quan rực rỡ, hoành tráng chung quanh.
- Dọn đường là còn phải có hẳn một đoàn rước đầy đủ âm thanh và màu sắc của: đồng phục, cờ xí, trống kèn…
- Dọn đường là còn phải có cả một lễ nghi với kiệu, lọng, chào đón, tung hô, liên hoan, văn nghệ…
- Dọn đường là còn phải báo cáo thành tích, định hướng tương lai…
Chung
quy, dọn đường chính là dịp phô diễn hết tất
cả những gì tốt đẹp nhất cho “đấng
ngự đến” tường lãm! Trong tất cả các
trường hợp đó, tôi luôn thấy không thể thiếu
Tấm Thảm Đỏ. Có lẽ
con người không thể phô diễn hết sự trân trọng
của mình trong một lúc được nên phải cần đến
một biểu tượng. Tấm Thảm Đỏ vô tội đã vô
hình chung trở thành biểu tượng của quyền lực!
Ngày xưa, khi còn là một cậu bé giúp lễ lên 10,
tôi cũng đã từng lén lút bước lên tấm thảm đó
xem cảm giác thế nào.
Hai
ngàn năm trước, Đấng Cứu Thế ngự đến lại
không đòi một tấm thảm dù xanh hay đỏ. Vị Tiền
Hô của Người chỉ yêu cầu những điều thật đơn
giản: “…chỗ cong uốn cho ngay,
hố sâu lấp cho đầy, nơi cao phải bạt xuống…”
(Lc. 3: 5). Không cần trống kèn rộn rịp, không cần
cờ xí huênh hoang, không cần tung hô thành tích, không
cần khẩu hiệu rập ràng… Ngày nay, từ một cậu
bé lớp Giáo lý Sơ cấp cũng hiểu “con đường”
mà Gioan nói đến chính là tâm hồn của mỗi
người. Thế mà, hai ngàn năm qua con đường đón
Chúa đã phẳng phiu, thẳng tắp? Có lẽ con đường
ấy cũng như những con đường trên khắp đất nước
Việt Nam. Cũng vẫn là những “con
đường đau khổ” với… chuyện dài nhiều
tập! Ai mà không nhớ vụ án PMU-18 từ nhiều năm
trước, rồi PCI với đại lộ Đông –Tây mới đây?
Trong dân gian vẫn truyền tụng nhau rằng: Nghề làm
đường không bao giờ sợ thất nghiệp, vì làm xong
lại sửa, sửa đầu này lại tới đầu kia! Về
hưu lại còn biết đổ kẹo đậu phộng bán độ
nhật vì làm đường bữa nay cũng giống như đổ
kẹo đậu phộng, chỉ cần một lớp thật mỏng cho
“bắt mắt” là được!
Ông
bạn hàng xóm của tôi vốn dĩ là một thợ hồ
chân chất, thật thà. Vậy mà qua một dự án “bê
tông hóa đường nông thôn” ông đã “kiếm chác”
đủ để xây tường rào chu vi 80 mét cao 2m2. Ông thật
thà thổ lộ: “Ai cũng dzậy
hết, chú à! Mấy ông ở trên còn kiếm đậm hơn,
nên cũng sẵn lòng cho tụi tui kiếm chác chút đỉnh.
Tụi tui chỉ có chiều về chia nhau mươi ký xi măng
trộn còn thôi mà! Trả lại thì mắc công nhập kho,
không lấy thì bạn hồ thắc mắc. Mấy ông ở trên
mà hổng ăn coi có để yên cho tụi tui không? Thôi
thì, cứ ai làm sao tui làm dzậy, ai làm bậy tui
làm… theo!” Vậy đó, trong một xã hội
mà sự dối trá đã thành kim chỉ nam thì còn ai
dám hành xử theo chân lý? Không khéo lại bị coi là
quái thai, là… người ngoài hành tinh! Làm sao có
được những con đường phẳng phiu thẳng tắp khi
lòng người còn quá nhiều những “gồ ghề”
của mưu mẹo, những “quanh co” của lừa lọc, những
“hố trũng” của tham lam? “Ai
làm sao tui làm dzậy, ai làm bậy tui làm theo!”
đã trở thành tôn chỉ để bảo đảm lợi ích và
an toàn cho bản thân.
Cách
sống thì cố gắng hòa theo đám đông nhưng hình
thức thì lại cố “khẳng định mình”! Ai cũng
muốn xài hàng độc để không bị… “đụng hàng”.
Từ mái tóc cắt nham nhở, chải dựng đứng cho
đến “chú dế” chạm rồng vàng lên đến cả
trăm triệu đồng. Từ túi xách Vuilton giá vài chục
ngàn đô cho đến “con xế khủng”… Đó chính là
những Tấm Thảm Đỏ để mong tạo nên một quyền
lực dù thực hay ảo! Tấm Thảm Đỏ không còn trải
dưới chân mà là… khoác lên mình. “Đấng ngự
đến” không còn quan trọng, người ta chỉ cần dịp
để phô diễn Tấm Thảm Đỏ!
Liệu lời kêu gọi của Gioan Tiền
Hô từ 2.000 năm trước có còn hiệu nghiệm? Dân Do
Thái xưa cũng đua đòi ăn chơi, trác táng, quần là,
áo lụa; nhưng nghe theo Gioan, đã có nhiều người
đến chịu phép rửa để được ơn tha tội. Bởi
vì, Gioan không nói suông, ông đã “dọn dường Chúa”
bằng cách mặc áo lông lạc đà, ăn châu chấu và
mật ong, sống trong hoang địa… Điều đó thể hiện
sự từ bỏ và san lấp “hố sâu” lạc thú, uốn
nắn tham vọng “cong queo”, san bằng “núi đồi”
tự phụ. Bởi vì: “Đấng
đến sau tôi cao trọng hơn tôi và tôi không đáng cúi
xuống cởi quai dép cho Người”.
Tôi chạnh nhớ bài chia sẻ của
Lm. Vĩnh Sang CSsR. cách đây không lâu: “Tôi
nghe người ta kháo nhau, các cha trẻ năm trước gặp nhau
thì nói chuyện về xe cộ, xe hơi đời nào mới đời nào
cũ, giá dollar giá vàng nhảy múa ra sao, các cha so kè nhau
kiến thức về những “con xe” loại “khủng” ấy;
năm nay xe cộ sắm đủ rồi, ngồi nói chuyện với nhau
lại bàn chuyện Iphone, Ipad, Ipod, xem ra các phương tiện
này vừa dễ sắm và cũng vừa dễ… giấu!
Có lần tôi dự một đám
tang một bà cố, mẹ của một cha trong Giáo Phận ấy,
sân Nhà Thờ, ngoài xe công cộng của một số người
thân từ xa thuê để về dự lễ, còn lại là xe hơi của…
các cha. Có một vị ngồi xe Jeep mui trần, có cần
antenne, xe sơn như xe của lính nhảy dù năm cũ, “cụ”
lái xe, ăn mặc như… nghệ sĩ sân khấu, chiếc nón rộng
vành như các tài tử trong vai cao bồi miền Texas Hoa Kỳ!?!”
Cũng phải thôi. Tận dụng công
nghệ mới để truyền giáo chắc hẳn phải tăng
hiệu quả?! Còn mấy ai rỗi hơi ngồi nhớ lại
cách truyền giáo “kỳ quặc” của Gioan? Trăm
nghe không bằng một thấy!
Dân Do thái xưa đã được chứng
kiến tận mắt Gioan “dọn
đường” cho
Chúa như thế nào. Còn ngày nay, nhìn quanh chỉ thấy
toàn Thảm Đỏ. Đấng Cứu Thế ở đâu?
Lạy Chúa Giêsu, xin
giúp chúng con biết dứt khoát dọn lòng đón Chúa
bằng những hành động thiết thực chứ không phải
bằng Tấm Thảm Đỏ. Xin cho chúng con biết học ở
Gioan Tiền Hô cách sống “hoang địa” để kết
hợp mật thiết với Chúa; biết khoác lên mình
những rẻ rúng, chê bai; biết hãm mình sống thật
đơn giản; biết khiêm tốn cúi xuống cởi dép cho
kẻ đến sau. Nhờ đó, khi Chúa đến, trần gian
không còn gập ghềnh, khúc khuỷu và mọi người
đều xứng đáng được hưởng Ơn Cứu Độ mà
Chúa đã chuộc bằng giá máu của chính Người.
Amen.
Pio
X Lê Hồng Bảo
DỌN
LÒNG
Chúa
Nhật II – MVB – (Mc 1, 1 – 8)
Sa
mạc lặng thầm nơi thẳm sâu,
lắng
nghe tiếng Chúa đang yêu cầu.
Đơn
sơ, từ tốn, Hài Nhi ngự,
giản
dị, khiêm cung, Thánh Thể chầu.
Đồi
núi, kiêu căng, mang khốn khổ,
hố
sâu ích kỷ, chuốc âu sầu.
Con
đường chính trực đón mừng Chúa,
trong
sáng tâm hồn tỏa ánh châu.
02/12/2011
Hạt
Nắng
SA
MẠC CUỘC ĐỜI
Chúa
Nhật II – MVB – (Mc 1, 1 – 8)
Sa
mạc cuộc đời, thân con tháng năm khô cằn,
lê
bước nhục nhằn, lối nhỏ từng chiều đơn côi.
Nụ
cười khô môi, nước mắt bên khóe lạnh lùng,
ngõ
vắng đường cùng, lặng thầm xâu xé, ăn năn.
Danh
vọng, bạc tiền , vươn lên đỉnh cao kiêu ngạo,
ghen
ghét giận hờn, hố tối thói đời tham lam.
Gieo
mầm nghi nan, lạc thú mê đắm, ngập chìm,
quanh
co, giả hình, thân tàn từng bước lao đao.
Xin
giúp con can đảm, bạt đi núi đồi kiêu căng,
quyết
san bằng hố sâu tham vọng bất chính.
Đường
quanh co, uốn theo chân lý, công bình,
sống
hãm mình, nguyện cầu nuôi dưỡng tâm linh.
Đi
vào cuộc đời, yêu thương, hố sâu lấp đầy,
vun
xới tình người, đổi mới tâm hồn thẳng ngay.
Gieo
mầm tin yêu, dấn thân loan báo Tin Mừng,
hồng
ân Thánh Thần, chu toàn sứ vụ hiệp thông.
02/12/2011
M.
Madalena Hoa Ngâu
DỌN
LÒNG
Chúa
Nhật II – MVB – (Mc 1, 1 – 8)
Vào
sa mạc, tâm tình lắng đọng,
dọn
tâm hồn chờ đón thiên ân.
Đón
Con Thiên Chúa giáng trần,,
đem
nguồn cứu độ phúc ân cho đời.
Nghe
tiếng vọng gọi mời chỉnh đốn,
lòng
thẳng ngay,
khiêm tốn, hãm mình.
Lương
thực bồi dưỡng tâm linh,
nhu
cầu thân xác hy sinh chân thành.
Sửa
ngay thẳng khúc quanh giả dối,
bạt
núi đồi, lối sống kiêu căng.
Đam
mê theo đuổi lợi danh,
Tự
cao, tự mãn, san bằng lối đi.
Lấp
hố sâu hoài nghi, hồn dỗi,
gây
bất hòa, gian dối, quanh co.
Ngôn
hành thành thật, đắn đo,
quyết
tâm từ bỏ sóng xô, gồ ghề.
Lấp
hố sâu u mê dục vọng,
giữ
tâm hồn trong sáng, đơn sơ.
Lộ
trình thiêng thánh ươm mơ,
tha
nhân chung tiếng tình thơ an bình.
Bồi
hồi chờ đón giáng sinh …
02/12/2011
Bâng
Khuâng Chiều Tím
HÃY
DỌN
ĐƯỜNG CHO CHÚA
(Mc
1, 1- 8)
Chúa
Cứu Thế uy quyền rạng rỡ
Lời
Gio - an khai mở mọi thời
Tin
Mừng rao giảng khắp nơi
Nêu
cao gương sáng cho người thế gian
Niềm
vui sướng hân hoan hãnh diện
Sống
tự tin thánh thiện hiên ngang
Công
bình bác ái sẵn sàng
Xin
vâng phó thác vững vàng không lay
Vào
sa mạc ăn chay thực hiện
Những
phút giây tĩnh nguyện rất cần
Cắt
đi vương vấn phù vân
Tân
toan cuộc sống tinh thần vượt qua
Chúa
quảng đại thứ tha miễn xá
Qúa
bao la đền tạ sao vừa !
Gọi
mời chờ đợi dẫn đưa
Hồng
ân chan chứa như mưa tràn trề
Bỏ
nết xấu đăm mê thói tục
Muốn
thảnh thơi hưởng phúc thong dong
Trở
về với Chúa khát mong
Lỗi
lầm sám hối thực lòng ăn năn
Cơn
đói khổ gian nan cùng cực
Đến
cậy nhờ kiệt sức héo hon
Tâm
thân yếu đuối mỏng dòn
Hằng
ngày thanh tẩy hết còn vết nhơ
Cách
ăn mặc đơn sơ mộc mạc
Sống
khó nghèo thanh thoát nhẹ nhàng
Thẳng
ngay tránh thói khoe khoang
Khiêm
nhường quy hướng vinh quang về Ngài.
Lm.
Khuât Dũng sss
SẴN
SÀNG
CN2MV:
Mc.3,1-8
NÀY
Ngài sắp đến nơi rồi
NGÀI
là Thiên Tử xuống đời thế nhân
SẮP
ngay, sửa thẳng, cho cân
ĐẾN
giờ chuông điểm vang ngân tầng trời
NƠI
nơi chờ đón Ngôi Lời
RỒI
đây Ngài đến cứu đời nhân gian
BẠT
cho ngay thẳng tâm can
CHO vơi đi
hết tà gian đáy lòng
NGAY
trong gia thất cho trong
THẲNG
ngay tư tưởng mới mong gặp Ngài
NÚI cao
càng lắm chông gai
ĐỒI
cao mới biết lòng ai vững bền
BẤT
trung sẽ phải đáp đền
CÔNG
bằng sẽ được xướng tên sổ vàng
HÃY
mau thống hối sẵn sàng
MAU lên
kẻo muộn trễ tràng khổ thân
THU vàng
lá rụng rần rần
DỌN
tâm cho sạch bụi trần bẩn nhơ
CHO
hồn thanh thản mong chờ
XONG
rồi hồn nhỏ mộng mơ tình Ngài
CHỜ
Mong Thiên Tử Ngôi Hai
KHI
thiên thần hát vang bài thánh ca
CHÚA Con
sẽ đến thăm ta
ĐẾN đêm
bừng sáng bao lao đất trời
CÒN
bao ân sủng tuyệt vời
MONG chờ hồng
phúc Đất-Trời kết giao
ĐÓN
ơn Thánh Chúa tuôn trào
CHÀO
mừng Thiên Tử trời cao xuống trần.
Thanh
Sơn 02.12.2011
SÁM HỐI VÀ THANH
TẨY
“Có
Đấng quyền thế hơn tôi, đang đến sau tôi,
tôi
không đáng cúi xuống cởi quay dép cho Người”
(Mc
1, 1-8)
Này
đây ngôn sứ của Ta
Dọn
đường sửa lối từ xa đến gần
Từ
nơi hoang địa xa xăm
Về
trong cô lặng nội tâm một mình
Người
là ngôn sứ công bình
Ăn
châu chấu, uống mật ong rừng lớn lên
Lông
lạc đà, áo che thân
Bôn
ba đôi gót chân trần báo tin
Ăn
năn sám hối thật tình
Nhận
ơn Thanh Tẩy trầm mình Jordan
Ngày
cứu rỗi đã đến gần
Người
nên cao trọng bội phần hơn Gioan
Dừng
thôi những cuộc lạc hoan
Lắng
lòng khiêm nhường hồi tâm trở về
Bỏ
đi điệp giấc đam mê
Công
minh sống giữa bộn bề nhân gian
Ơn
Thánh Tẩy đẹp vô vàn
Nên
cung điện Chúa rỡ ràng giáng sinh
Khởi
đầu cho một chuyện tình
Nhân
gian cùng với thiên đình giao duyên
22-11-2011
Mic.
Cao Danh Viện
ĐẤNG
UY QUYỀN
(Mc1,
1-18 )
Gio-an
nhảy mừng trong lòng
Vì
Mẹ Thiên Chúa cất công viếng chào.
Lời
ngôn sứ sai làm sao
Cha
truyền sứ giả hô hào đón con !
Hãy
dọn sạch sẽ đồi non
Sửa
sang đường lộ không còn cong queo.
Gio-an
từ vùng quê nghèo
Nghe
lời Thiên sứ, làm theo lệnh truyền.
Dân
chúng từ khắp mọi miền
Xin
chịu Phép Rửa qua quyền phép ông.
Lưng
trần , phủ chiếc áo lông
Ăn
châu chấu, uống mật ong hàng ngày.
Ông
cất tiếng giảng thế này
Có
đấng quyền phép, thẳng ngay ra đời
Tuy
rằng Người đến sau tôi
Nhưng
là con Đức Chúa Trời cao sang!
Tôi
rửa nước sông Gio- đan
Còn
Người đến rửa dân bằng Thánh Linh.
Lạy
Cha từ ái, quang vinh
Thứ
tha nhân loại bạc tình, vô ơn.
Lòng
thương xót- tỏ nguồn cơn
Chúng
con chừa cải theo đường Chúa đi.
Đỗ
Văn
DỌN
ĐƯỜNG CHỜ ĐÓN.
CN
2 mùa Vọng (Mc 1, 1-8)
Khởi
đầu công bố Tin Mừng
Đức
Giê-su Đấng Ki-tô Con Trời
I-sai-a
chép để đời:
“Ta
sai sứ giả mang lời của Ta
Dọn
đường đi trước Con là
Tiếng
hô hoang địa vang xa: Sẵn sàng
Con
đường Đức Chúa băng ngang
Uốn
cho ngay ngắn thẳng hàng Người đi”
Gio-an
Tẩy Giả thực thi
Giảng
rao phép rửa, tội thì thứ tha
Gio-an
mặc áo lạc đà
Ăn
châu chấu, thắt lưng da, dạy người:
“Đấng
quyền thế hơn tôi mười
Tôi
không đáng cởi dép Người dưới chân
Tôi
rửa bằng nước trong dân
Còn
Người rửa, chính Thánh Thần cho anh”
*
Ích-diên
xưa quả lòng thành
Nghe
lời Tẩy Giả nhanh nhanh quay về
Hôm
nay mùa Vọng cận kề
Đường
lòng đã sẵn một bề hay chưa?
Kiêu
căng bạt xuống cho vừa
Gian
tham, tàn ác liệu chừa cùng nhau
Tâm
hồn hoán cải trước sau
Kìa
Con Chúa đến mau mau đón Người.
Giuse
Nguyễn Văn Sướng.
TIẾNG
KÊU
Có
tiếng người kêu vang trong hoang địa
dọn
sẵn đường cho Đức Chúa bước đi
Đường
lối thẳng ngay không chướng ngại gì
Chúa
sẽ đến thương ban ơn cứu độ
Ta
rửa anh em bằng lời bằng nước
Người
đến sau ta có trước muôn đời
Rửa
anh em trong thần khí lửa trời
Cởi
quai dép cho Người ta không đáng
Thánh
Gioan gọi ai trong hoang vắng
Tẩy
rửa tâm hồn chính đáng đường ngay
Hay
gọi ta kẻ tội lỗi cuồng say
Mau
sám hối chờ mong ngày Chúa đến
Ôi
hồn con của sự vô tâm cảm
Đã
bao lần không can đảm đổi thay
Để
bạc tiền những tham vọng lung lay
Mê
lạc thú vui say đường lạc lối
Chúa
con ơi con gục đầu sám hối
Vì
yếu hèn nên bóng tối vây quanh
Xin
thương ban sức mạnh giữ lòng thành
Thờ
king Chúa yêu tha nhân tha thứ
Xin
lỗi nhau những sai lầm quá khứ
Hãy
yêu thương dù trăm thứ không vừa
Giúp
đỡ nhau cùng đến dẫu nắng mưa
Theo
chân Chúa kê cho vừa chỗ lệch
Vincent
Khánh Trần
SÁM
HỐI ĂN NĂN
Chủ
Nhật thứ II Mùa Vọng (Mc.1,1-8)
Ta
sai sứ giả là Gio-an,
người
sẽ đến trong sông Jor-dan,
làm
phép rửa khuyên dân hối cải,
mở
lòng cho họ biết ăn năn.
Gioan
mặc áo bằng lông lạc đà,
đi
chân đất, thắt lưng dây da.
Thức
ăn là mật ong, châu chấu.
Khuyên
nhủ người xin ơn thứ tha.
Sứ
giả Ta đi trước mặt Con,
san
bằng mọi nẻo đường cho Con,
tiếng
người vang vọng trong hoang địa,
hối
cải dọn linh hồn trắng trong.
Trời
cao xin hãy đổ sương mai,
và
lắng nghe dân Cha khẩn nài,
mây
hỡi mau mưa Đấng Cứu Chuộc,
gánh
thay tội lỗi khắp trần ai.
Chúa
hỡi dừng cơn giận Chúa thôi,
chúng
nhân hối lỗi ăn năn rồi,
dốc
lòng khấn nguyện ơn tha thứ,
xuống
thế làm người chuộc phận tôi.
Paul
Nguyễn Minh Thông
DỌN
ĐƯỜNG CHO CHÚA
(Mc
1, 1-8)
Sa
mạc vắng hồn con cảm nghiệm
Tiếng
kêu vang hoà quyện khắp nơi
Vẳng
trong hoang địa bao lời
Gioan
rao giảng kêu mời hối nhân
Hãy
sám hối ăn năn tội lỗi
Mau
dọn đường sửa lối Chúa qua!
Lòng
vui chân lý mở ra
Giêsu
Cứu Thế chính là Đường đi
Hố
sâu thẳm lương tri chai đá
Ngài
lấp đầy hoa quả Thánh Linh
Từng
giây mắt Chúa dõi nhìn
Giúp
con hoán cải vẹn tình sắt son
Khi
Chúa đến, không còn con sống
Mà
chính là Chúa sống trong con
Tận
nơi sâu thẳm tâm hồn
Ba
Ngôi Thiên Chúa tràn muôn phúc lành
Là
ngôn sứ Gioan làm chứng
Đấng
quyền năng đang đến sau tôi
Kitô
Thánh Tử Ngôi Lời
Sẽ
làm Phép Rửa tội đời thứ tha
Tội
thời đại lương tâm đánh mất
Cảm
thức về tội lỗi xấu xa
Mẹ
hiền Giáo Hội thiết tha
Gọi
con trở lại giao hòa hiệp thông
Kitô
hữu vững lòng nơi Chúa
Nên
chứng nhân ở giữa anh em
Chúa
thương những kẻ mọn hèn
Cho
con tin mến chúc khen Danh Ngài.
Nt
Bích Ngọc
DỌN
ĐƯỜNG ĐÓN CHÚA
(Mc
1, 1-8)
Tiếng
vọng Gio-an giảng sám hối
Đường
cong uốn thẳng lấp bằng đồi
Dìm
mình phép rửa ơn tha tội
Đức
Chúa uy linh sắp đến rồi.
Khổ
hạnh lạc đà da kết áo
Mật
ong châu chấu thức ăn khao
Nhiệt
tâm giới thiệu Đấng quyền thế
Hoán
cải nguyện cầu cuộc lược thao.
Cúi
xuống khiêm cung cởi dép Chúa
Cũng
không xứng đáng dẫu tình thân
Gio-an
thanh tẩy qua dòng nước
Phép
rửa Giê-su trong Thánh Thần.
Ngóc
ngách lòng con phủ bóng tối
Tham
tàn danh lợi thú buông trôi
Ba
thù chiến đấu dầu thương tích
Ánh
sáng niềm tin bật nẩy chồi.
Dối
trá quanh co nguyện uốn nắn
Gồ
ghề tàn nhẫn bạt ăn năn
Hố
sâu thù hận san tha thứ
Chính
Chúa là đường phúc vĩnh hằng.
Kính
Chúa yêu người xác định hướng
Lời
Ngài Thánh Thể tiếp yêu thương
Muôn
vàn dấu chỉ Ngài đang đến
Đón
Chúa tình con dọn thẳng đường.
Cát
Vàng- 26-11-2011
HOA
TRÁI SA MẠC
(2
MVB)
Hoa
thơm nở giữa hoang liêu khổ hạnh
Trái
hóa ngọt từ mật đắng rừng sâu
Áo
hoang địa chợt lộng lẫy sắc màu
Nước
trào dâng thương đồng liêu cằn cỗi
Bởi
ai hát hùng vang lời mời gọi
Thổi
lay lay rừng lau sậy xạc xào
Thấm
hoang vu giọng tha thiết khát khao
“Hãy
dọn đường, và sửa cho ngay thẳng”
Gồ
ghề san thành cỏ xanh mượt nắng
Lối
quanh co uốn như lụa sông Vân
Thung
lũng sâu đầy nhịp thở trong ngần
Kìa!
Thiều quang chân trời như thấp thoáng
Mây
gọi gió thôi ngừng bay lãng đãng
Gom
về nguồn để lắng dịu bình yên
Dọn
hồn hoang trong sa mạc tịch huyền
Mới
nghe trọn bước Ngài đang ngự giá
Mới
khắc khoải trong từ tâm bản ngã
Con
đường được yêu, và biết yêu thương
Vì
Gioan ẩn sau những vô thường
Để
ta có cuộc giao duyên tuyền vẹn
Thảo
mộc hương duyên điểm trang hò hẹn
Đường
tìm Người không hoa gấm xôn xao
Bỏ
lại sau những phù phiếm ồn ào
Sẽ
gặp Đấng là đường Chân, Thiện, Mỹ
Người
ở nơi những điều thật giản dị
Gạn
bớt đi những mộng ước xa xôi
Đi
tìm nhau và tìm đến với Người
Học
từ bỏ, yêu thương và chia sẻ
Trời
sa mạc trải qua bao thế hệ
Ẩn
dấu hồng ân Thiên Chúa chúc lành
Ban
sức mạnh, ai tâm tịnh lòng thanh
Từng
ngày sống dọn đường ngay nẻo chính.
01-12-2011
Thanh
Hương
ĐÓN
CHÚA
Chúa
Nhật II – MVB – (Mc 1, 1 – 8)
Người
người trông mong, Chúa đến thăm gian trần,
đường
nào Chúa ơi! Cho con diện kiến thánh nhan?.
Đỉnh
đồi kiêu căng, khoe khoang che đường, ngăn lối,
hố
sâu giận hờn, tự ái, ngăn cách tình thân.
Đường
đời quanh co, bóng tối ngăn lối về,
giả
hình, dối gian, tham lam lạc bước u mê.
Bất
hòa, ghét ghen, đua chen chức quyền, lạc thú,
sóng
xô gập ghềnh, đường đi đón Chúa đầy nhiêu khê.
Sức
mạnh trời cao, xin giúp con canh tân cuộc sống,
bạt
những đồi cao, kiêu căng, tự mãn, ngông cuồng.
San
bằng hố sâu, lấp đi bất hòa chia rẽ,
uốn
thẳng đường cong, không còn dối trá, bất công.
Sức
mạnh hồng ân, nâng bước con tìm nhan thánh Chúa,
ân
nghĩa tình thân, tha nhân, khúc hát giao mùa.
Vui
cười, sẻ chia, chung tay đắp bồi, hạnh phúc,
nắng
đẹp mùa xuân, Chúa ngự trị, hồng ân như mưa.
Sa
mạc hoang vu, ánh sáng soi bóng tà,
nguyện
cầu thiết tha, chìm sâu trong Thánh Ý Cha.
Lỗi
lầm nhận ra, đơn sơ, khiêm nhường, chân chính,
khổ
chế thân mình, đường đi đón Chúa, lời hoan ca.
02/12/2011
Nắng
Sài Gòn
DỌN
LÒNG
Chúa
nhật II Mùa Vọng - Năm B – (Mc 1, 1 - 8)
Trong
đau khổ con gặp nhiều vấn nạn,
biết
tìm đâu đường sán lạn đời con.
Tim
sầu, ruột thắt héo hon,
u mê
kiếp sống lối mòn khổ đau.
Đường
thế trần vàng thau lẫn lộn,
đường
thiêng liêng xáo trộn tâm linh.
Đường
đi tắc nghẽn vô tình,
giả
nhân, giả nghĩa, giả hình, mưu mô.
Ham
danh vọng mưu đồ chia rẽ,
gây
bất hòa, ghen ghét, nghi nan.
Dối
gian chiếm đoạt tham lam,
hố
sâu dục vọng bất an tâm hồn.
Thói
bất công bồn chồn gợn sóng,
thói
biếng lười lối sống vô lo.
Tự
mãn, dối trá, quanh co,
thoái
thác bổn phận, thuyền đò buông trôi.
Thói
kiêu căng núi đồi chặn lối,
những
vực sâu bóng tối đam mê.
Đường
đi khúc khuỷu gồ ghề,
màn
đêm u ám tái tê cõi lòng.
Nghe
tiếng vọng nơi đồng hoang vắng,
lấp
hố sâu, san phẳng núi đồi.
Khiêm
nhu hãm dẹp cái “tôi”,
quanh
co uốn thẳng, đắp bồi vực sâu.
Lời
Sứ Giả gọi mời thẩm thấu,
con
cúi đầu sám hối ăn năn.
Dọn
lòng đón Chúa viếng thăm,
công
minh, chính trực ngôn hành sáng trong.
AP.
Mặc Trầm Cung