Ôi, em của anh Giáo xứ Lộc Thủy 06:45:00 A+ A- Print Email Ôi, em của anh Lại thêm một chiều em bước trên phố vắng Miệng mỉm cười cho nước mắt không rơiChầm chậm những bước chân chơi vơiEm đi về đâu nơi phương trời vô định.Ráng chiều xuống gọi chim bay về tổEm thấy nhói lòng vọng ước mơ xưaBản nhạc buồn thả vào buổi chiều mưaMắt chợt ướt và lòng lạnh buốt. Trên con phố dòng người vẫn mải miếtHọ đang vội tìm về những mái ấm dịu êmCòn em về đâu khi màn đêmMột mái hiên một băng ghế đá?Cuộc đời vốn nghiệt ngãEm hãy mỉm cười dù bước có chơi vơiHãy mơ ước một cuộc sống tốt dù xa xôiHãy cố sống làm một người lương thiệnEm ơi có rất nhiều tấm lòng thiện nguyệnEm hãy đưa tay ra họ sẽ bước cùng emĐể đêm về cùng thắp những ngọn đènĐể chiều mưa bước chân không lặng lẽ.Mạnh mẽ lên em nhé!Để một ngày mai em sẽ lại cười vuiĐể bàn tay em viết lên sách cuộc đờiNhững đứa trẻ mồ côi vẫn mỉm cười sống đẹp Labels: Thơ và cuộc sống