SÁCH
THÁNG ĐỨC BÀ NGÀY MƯỜI BA
ÐỨC MẸ LÀ MẸ
TRINH KHIÊT
1. Thời Ðức Mẹ, người đời khinh chê
người giữ mình khiết trinh. Các thiếu nữ Do thái đều
kết bạn cả, và ai không có con thì người đời cho là
hạng người bất hạnh. Vì Chúa Giêsu chưa xuống thế
dạy cho người ta biết quí trọng đức trinh khiết. Khi
Ðức Mẹ ở trong đền thờ Giêrusalem, nhờ Chúa soi sáng.
Người hiểu nhân đức ấy rất trọng và đẹp lòng
Chúa, nên dù thiên hạ chê cười, Ðức Mẹ cũng quyết
khấn giữ mình khiết trinh trọn đời. Vì thế, thánh
Bônaventura gọi Ðức Mẹ là Ðấng tiên phong các thánh
trinh khiết vì Người khấn giữ mình trinh khiết trước
hết mọi người. Người qúi trọng nhân đức này đến
nỗi thà mất chức làm Mẹ Con Thiên Chúa chẳng thà mất
đức trinh khiết. Khi Sứ thần Gabiriê truyền tin Người
sẽ thụ thai sinh đẻ Chúa Giêsu, thì Người không vui
mừng ngay và cũng không nhận lời Sứ thần nhưng Người
thưa rằng: "Tôi đã khấn giữ mình khiết trinh, thì
còn chịu thai và sinh con làm sao được?" Sứ thần
thưa lại: "Bà thụ thai sinh con không theo thói tục
của người đời, nhưng bởi phép Chúa Thánh thần, nên
dù sinh con, bà vẫn còn đồng trinh". Ðức Mẹ mới
ưng nhận và đáp lại: "Này tôi là tôi tá Chúa, tôi
vâng lời Sứ thần truyền". Ðể ca ngợi Ðức Mẹ
Trinh Khiết, Giáo hội đã mượn lời thánh kinh: "Maria,
Mẹ tốt đẹp mọi bề, Mẹ chẳng vương bóng tội; Mẹ
đẹp hơn ánh trăng, sáng hơn mặt trời. Mẹ là huệ
trắng mọc giữa bụi gai". Chẳng những Ðức Mẹ
trinh khiết hơn mọi người thế gian mà còn hơn các thiên
thần, vì thế Ngôi Hai Thiên Chúa đã chiếm lòng Người
làm bàn thờ ngự chín tháng tròn.
2. Thánh Augustinô
nói: "Người trinh khiết sẽ là thiên thần dưới
đất". Thiên Chúa không buộc ai ở trinh khiết nhưng
buộc hết mọi người giữ đức ấy trong bậc mình,
người ở bậc vợ chồng, phải giữ nghĩa vợ chồng
cùng nhau ăn ở cho xứng đáng là con cái Chúa, đừng theo
xác thịt ăn ở như loài vật. Bấy lâu nay, ta có giữ
đức sạch sẽ trong bậc mình không, biết bao lần ta mê
theo xác thịt, làm dơ bẩn linh hồn. Vậy ta hãy quyết
tâm hối cải và thưa cùng Mẹ. Lạy Mẹ Maria, Nữ vương
các thánh trinh khiết, gương mẫu những ai muốn giữ nhân
đức trinh khiết. Xin Mẹ giúp chúng con kìm hãm xác thịt,
để chúng con giữ linh hồn trong trắng đáng làm con Mẹ
ở đời này và đời sau vô cùng.
THÁNH TÍCH: Nhân
dân sống hai bên chân núi An-pơ (Alpes) là những người
hiền lành, ngay thẳng, đạo đức. Hồi hai nước Pháp và
Áo giao chiến dân này phải khổ sở thiệt hại rất
nhiều. Ðàn bà phụ nữ phải ẩn tránh vào rừng núi cho
khỏi quân giặc hãm hiếp. Maria, một cô gái 18 tuổi,
chưa kịp trốn đi, bỗng có quân Áo xông vào nhà định
bắt. Cha của Maria chạy ra ngăn cản bị chúng đâm chết
tại chỗ. Maria sợ hãi, thà chết chẳng thà thất trinh,
chạy lên một ngọn đồi. Thấy quân giặc tróc nã đến
gần hết đường trốn chạy. Maria cậy trông Ðức Mẹ,
ngước mắt nhìn lên trời và nguyện rằng: "Lạy Mẹ
Maria, Nữ vương các thánh trinh khiết, xin cứu thoát con".
Nói đoạn, Maria tự đỉnh đồi gieo mình xuống. Quân
giặc thấy cô gái liều thân như vậy thì kinh sợ. Chúng
ngỡ rằng Maria vỡ đầu gẫy cỗ, nát thịt gẫy xương.
Ôi! ngợi khen lòng nhân lành Ðức Mẹ chẳng bỏ lời
những ai cậy trông Người. Quân giặc phải bỡ ngỡ biết
mấy, khi nhìn xuống chân đồi, thấy Maria đang bình tĩnh
quì gối cầu nguyện. Thấy sự lạ lùng làm vậy, chúng
về trại, chúng kể lại phép lạ chính mắt đã thấy
cho anh em đồng ngũ nghe. . . Nhờ vậy, từ hôm ấy quân
lính Áo không đi hãm hiếp dân chúng nữa. Còn Maria, tạ
ơn Ðức Mẹ đoạn, cô liền vào đồn lính Pháp kể sự
lạ Ðức Mẹ đã cứu mình. Ai nấy đều ca ngợi Ðức
Mẹ và xây một bàn thờ ở chân đồi chỗ Maria gieo mình
xuống, để ghi dấu muôn đời lòng nhân từ Ðức Mẹ
đối với con cái trông cậy Người.
Đăng nhận xét