NHỮNG CÂU NÓI BẤT HỦ CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
Dưới đây là những câu nói nổi bật của Đức Thánh Cha Phanxicô tổng hợp từ các nguồn tài liệu trên internet mà mọi người có thể học học hỏi và suy tư.
Ảnh từ: http://caritasphucuong.org |
“Cánh đồng đức tin đích thực chính là tâm hồn mỗi người
chúng ta, là cuộc sống chúng ta. Chính trong cuộc sống chúng ta mà Chúa Giêsu
yêu cầu để cho Lời Ngài đi vào để có thể nẩy mầm và tăng trưởng!”
“Chúa Giêsu cống hiến cho chúng ta một cái gì cao cả hơn là
Cúp Bóng Đá Thế giới! Ngài cho chúng ta khả năng đạt tới một cuộc sống phong
phú, hạnh phúc, và tặng chúng ta một tương lai với Ngài, không bao giờ cùng tận,
là đời sống vĩnh cửu.”
“Cầu nguyện là nói chuyện hằng ngày với Chúa, Đấng luôn lắng
nghe chúng ta.”
“Trong Giáo Hội của Chúa Giêsu, chúng ta là những viên đá sống
động, và Chúa Giêsu yêu cầu chúng ta xây dựng Giáo Hội của Ngài; không phải như
một nhà nguyện nhỏ chỉ chứa được một nhóm nhỏ. Nhưng Ngài yêu cầu chúng ta làm
sao để Giáo Hội sinh động thật rộng lớn để có thể đón nhận toàn thể nhân loại,
trở thành nhà của tất cả mọi người!”
“Khi tôi hỏi Mẹ Têrêxa Calcutta xem phải làm gì để thay đổi
trong Giáo Hội, Mẹ trả lời: chính cha và con!”
“Đức tin là một ngọn lửa càng cháy sáng nếu càng được chia sẻ,
thông truyền, để tất cả có thể nhận biết, yêu thương và tuyên xưng Chúa Giêsu
Kitô là Chúa tể của sự sống và lịch sử”
“Chúa Giêsu không đối xử với chúng ta như người nô lệ, nhưng
như những người tự do, như bạn hữu, và như những người em.”
“Rao giảng Tin Mừng là đích thân làm chứng về tình yêu Thiên
Chúa, là vượt thắng sự ích kỷ của chúng ta, là phục vụ bằng cách cúi mình xuống
rửa chân cho anh em chúng ta như Chúa Giêsu đã làm.”
”Các con hãy ra đi, không sợ hãi, để phục vụ. Khi sống theo
3 điều này, các con sẽ cảm nghiệm được rằng người rao giảng Tin Mừng thì cũng
được trở nên Tin Mừng. Ai thông truyền niềm vui đức tin, thì cũng nhận được niềm
vui.”
“Mang Tin Mừng là mang sức mạnh của Thiên Chúa để nhổ bỏ và
phá hủy sự ác và bạo lực; để phá tan và đạp đổ những hàng rào ích kỷ, không bao
dung và oán thù. Để kiến tạo một thế giới mới, Chúa Giêsu Kitô hy vọng nơi các
bạn!”
“Đức tin hay đức cậy hoặc đức mến dĩ nhiên phải lấy Chúa Kitô
làm trung tâm. Điều này đồng nghĩa với giáo huấn “Hãy mặc lấy Đức Kitô”, đặt niềm
tin nơi Người, chứ không ở nơi ta, hay nơi của cải, tiền bạc, quyền lực.”
“Đặt niềm tin nơi ta, hay nơi của cải, tiền bạc, quyền lực,
rất có thể chúng sẽ mang đến cho ta “một cảm giác sung sướng nhất thời, một ảo
tưởng hạnh phúc” và cuối cùng, “chúng sẽ chiếm hữu ta, khiến ta luôn muốn có
nhiều hơn, không bao giờ được thoả mãn.”
“Nếu lấy ‘ta’ ra khỏi trung tâm cuộc đời và đặt ‘Chúa Kitô’
vào đó, ta sẽ được an toàn, mạnh mẽ và hy vọng. Nhìn bề ngoài, không có gì có vẻ
thay đổi cả, nhưng tận đáy lòng con người chúng ta, tất cả mọi sự đều thay đổi.”
“Khi Thiên Chúa hiện diện, tâm hồn chúng ta thành nơi cư ngụ
của sự bình an, ngọt ngào, dịu dàng, can đảm, thanh thản và niềm vui, là tất cả
hoa quả của Chúa Thánh Thần.”
“Đối với người tin, thập giá Chúa Kitô là cách thế chắc chắn,
cách thế chắc chắn duy nhất để được giải thoát và thành tựu.”
“Cha muốn mọi người ra đi! Cha muốn Giáo Hội ra ngoài đường
phố! Cha muốn chúng ta tự bảo vệ chống lại những gì là thế gian, là định lập,
là thoải mái, là giáo sĩ trị, là khép kín vào chính mình…”.
“Không phải những sáng tạo mục vụ, hoặc các cuộc họp hay các
kế hoạch có thể đảm bảo hoa trái của chúng ta, nhưng chính sự trung thành của
chúng ta với Chúa Giêsu, Đấng đã lặp đi lặp lại: ‘Hãy ở lại trong ta và ta cư
ngụ trong anh em.’”
“Giám mục và linh mục hãy đào tạo người trẻ trong sứ vụ truyền
giáo, bằng cách sai họ bước ra và bước tới. Chúa Giêsu đã làm điều này với các
môn đệ của Ngài: Người đã không giữ các tông đồ dưới cánh của mình như gà mẹ giữ
chặt con dưới cánh. Ngài sai họ ra!”
“Giám mục và linh mục không thể giữ cho mình bị đóng kín
trong các giáo xứ, trong các cộng đoàn của chúng ta, khi rất nhiều người đang
mong chờ Tin Mừng! Không chỉ đơn giản là mở cửa ra chào đón, nhưng chúng ta phải
vượt ra khỏi những cánh cửa đó để tìm kiếm và gặp gỡ người dân!”
“Giám mục và linh mục hãy can đảm nhìn vào nhu cầu mục vụ, bắt
đầu từ vùng ngoại ô, với những người ở xa nhất, với những người không thường
xuyên đi nhà thờ. Họ cũng được mời đến dự bàn tiệc Chúa.”
“Không ai có thể tiếp cận và chạm vào Thánh Giá Chúa Giêsu
mà không để lại một cái gì đó của chính họ dưới chân Thánh Giá, và không mang lấy
một cái gì đó của Thánh Giá Chúa Giêsu vào cuộc sống riêng của mình.”
“Chúa Giêsu, với Thánh Giá của Ngài, cùng đi với chúng ta và
vác lấy trên vai Ngài những âu lo của chúng ta, những vấn đề của chúng ta, và
những đau khổ của chúng ta, ngay cả những khổ đau sâu xa nhất và đau đớn nhất.”
“Chúa Giêsu chấp nhận tất cả khổ đau và tội lỗi của nhân loại
với vòng tay rộng mở, mang trên vai Thánh Giá của chúng ta và nói với chúng ta
rằng: “Hãy can đảm! Các con không vác Thánh Giá một mình, Ta mang nó với các
con. Ta đã vượt qua cái chết và Ta đã đến để ban cho các con hy vọng, để mang đến
cho các con sự sống.”
“Thánh Giá cho chúng ta một kho tàng mà không có sự gì khác
có thể mang lại: đó là sự chắc chắn về tình yêu không lay chuyển mà Thiên Chúa
dành cho chúng ta. Một tình yêu cao vời đến nỗi Ngài đã bước xuống vũng lầy tội
lỗi của chúng ta và tha thứ, đã đi vào đau khổ của chúng ta và ban cho chúng ta
sức mạnh để chịu đựng.”
“Với Chúa Kitô, sự ác, đau khổ, và cái chết không có tiếng
nói cuối cùng, bởi vì Ngài ban cho chúng ta hy vọng và sự sống: Ngài đã biến
Thánh Giá từ một công cụ của sự thù ghét, thất bại và sự chết thành một dấu chỉ
của tình yêu, chiến thắng và sự sống.”
“Chúa Kitô luôn hiện
diện như một người trong chúng ta, chia sẻ cuộc hành trình của chúng ta cho đến
tận cùng. Không có Thánh Giá lớn nhỏ nào trong cuộc sống của chúng ta mà Chúa
đã không chia sẻ với chúng ta.”
“Thánh Giá của Đức Kitô cũng mời gọi chúng ta hãy để cho
mình được chinh phục bởi tình yêu của Ngài, trong khi dạy chúng ta luôn luôn
nhìn vào những người khác với lòng thương xót và sự dịu dàng; đặc biệt là những
người đau khổ, những người đang cần sự giúp đỡ, những người cần một lời nói hay
một hành động cụ thể đòi hỏi chúng ta phải bước ra ngoài chính mình để gặp gỡ họ
và chìa tay ra với họ.”
“Đôi khi chúng ta có thể giống như Philatô, là người không
có can đảm để đi ngược lại lại trào lưu để cứu mạng của Chúa Giêsu, nhưng thay
vào đó là rửa sạch bàn tay của mình.”
“Chúng ta hãy đặt nơi Thánh Giá Chúa Kitô những niềm vui,
đau khổ và thất bại của chúng ta. Nơi đó, chúng ta sẽ tìm thấy một Trái Tim rộng
mở, thông cảm, tha thứ cho chúng ta, yêu thương chúng ta và mời gọi chúng ta
mang lấy tình yêu này trong cuộc sống của chúng ta, để yêu mỗi người, mỗi anh
chị em mình với cùng một tình yêu.”
“Khi chúng ta rộng lòng chào đón người khác và chia sẻ điều
gì với họ – như một ít thực phẩm, một chỗ, thời giờ của mình – thì không những
chúng ta không còn nghèo nữa, mà chúng ta được giàu thêm.”
“Không ai có thể tiếp tục vô cảm với sự bất bình đẳng vẫn
còn tồn tại trên thế giới này! Mỗi người, tùy theo khả năng và trách nhiệm
riêng của mình, phải đóng góp cách cá nhân vào việc chặn đứng quá nhiều bất
công xã hội.”
“Không được tẩy chay ai! Chúng ta hãy luôn nhớ điều này: chỉ
khi nào chúng ta có thể chia sẻ thì chúng ta mới thực sự trở nên giàu có; tất cả
những gì được chia sẻ đều sẽ tăng gấp bội! Hãy nghĩ đến việc Chúa Giêsu hóa
bánh ra nhiều!”
“Mức độ vĩ đại của một xã hội được xác định bởi cách họ đối
xử với những người nghèo khổ nhất, những người không có gì ngoài sự nghèo đói của
họ.”
“Không bao giờ được chán nản, đừng mất niềm tin, đừng bao giờ
để cho niềm hy vọng của các con bị dập tắt. Thực trạng có thể thay đổi, con người
có thể thay đổi. Các con hãy tìm cách là những người đầu tiên mang lại điều tốt
lành, đừng học thói quen làm điều ác, nhưng đánh bại nó bằng điều tốt lành.”
“Tất cả chúng ta cần phải nhìn nhau với cặp mắt yêu thương của
Đức Kitô, và phải học cách ôm lấy những người nghèo khổ, để cho họ thấy sự gần
gũi, cảm tình và lòng yêu thương của chúng ta.”
“Đừng để bị người ta cướp mất hy vọng của mình! Và không chỉ
có thế, nhưng tôi nói với tất cả chúng ta: chúng ta không được cướp mất hy vọng
người khác, chúng ta hãy trở thành những người mang hy vọng!”
“Chúng ta có thể là những Giám mục, những Linh mục, Hồng y,
Giáo Hoàng, nhưng chúng ta sẽ không là môn đệ của Chúa, nếu chúng ta để Thánh
giá lại phía sau.”
“Tôi ước muốn một Giáo hội nghèo và cho người nghèo”.
“Sự giàu có đích thực là tình yêu Thiên Chúa, được chia sẻ
cho anh chị em mình. Tình yêu xuất phát từ Thiên Chúa và làm cho chúng ta biết
chia sẻ và giúp đỡ nhau. Ai có kinh nghiệm này thì được bình an trong tâm hồn
và không sợ chết.”
“Đức tin là một món quà mà người ta không thể giữ cho riêng
mình, nhưng phải được chia sẻ: nếu chúng ta muốn chỉ giữ nó cho mình, thì chúng
ta sẽ trở thành những Kitô hữu bị cô lập, không sinh hoa quả và bệnh tật.”
“Không thể rao gảng Đức Kitô mà không có Hội Thánh. Truyền
giáo không bao giờ là một hành động cô lập, cá nhân hay riêng tư, nhưng luôn
luôn là hành động của Hội Thánh.”
“Bản chất truyền giáo của Hội Thánh không phải là việc cải đạo,
nhưng là việc làm chứng của đời sống, là đời sống soi sáng đường đi, mang lại
hy vọng và tình yêu.”
“Chúng ta đã sa ngã trong sự dửng dưng toàn cầu hoá. Chúng
ta đã trở nên coi thường đến sự đau khổ của những kẻ khác khi cho rằng: sự đó
không liên can tới tôi; sự đó không dính dáng gì đến tôi; đó không phải là công
việc của tôi!”
“Người Kitô hữu được kêu gọi sống cam đảm trong sự yếu đuối
của mình. Chúng ta phải thừa nhận rằng mình yếu đuối, và đôi khi, chúng ta phải
quên đi tội lỗi, không chút luyến tiếc, không nhìn lại phía sau.”
“Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu đã dạy chúng ta rằng: đôi khi,
trong một vài cơn cám dỗ, giải pháp duy nhất là trốn chạy và đừng cảm thấy xấu
hổ khi trốn chạy; hãy nhìn nhận rằng chúng ta yếu đuối và chúng ta phải chạy trốn.”
“Đối mặt với tội, chúng ta phải trốn chạy không chút quyến
luyến. Sự tò mò không giúp được gì, trái lại, còn gây tổn thương!”
“Chúng ta yếu đuối nhưng chúng ta phải can đảm trong sự yếu
hèn của chúng ta. Thường sự cam đảm của chúng ta phải được diễn tả bằng việc chạy
trốn mà không nhìn lại đàng sau, để không bị rơi vào cạm bẫy của những lưu luyến
xấu xa. Đừng sợ và hãy luôn nhìn lên Chúa!”
“Cha cảm thấy buồn khi thấy một linh mục hay một nữ tu đi
chiếc xe hơi đời mới nhất: thật không thể như thế được!”
“Đừng tham vọng, không tìm kiếm chức vụ giám mục. Các ứng
viên giám mục cần có tinh thần nghèo khó và không có não trạng trở nên các
hoàng tử.”
“Nếu các con thích một chiếc xe xinh xắn, hãy nghĩ đến biết
bao trẻ em đang chết đói, hãy nghĩ đến điều này thôi. Niềm vui không được sinh
ra, cũng không đến từ những thứ người ta có!”
“Đừng sợ phải diễn tả niềm vui vì đã trả lời tiếng gọi của
Chúa, của sự lựa chọn yêu thương và làm chứng cho tin mừng của Ngài qua việc phục
vụ Hội Thánh.”
“Khi một linh mục không trở nên ‘người cha’ đối với cộng
đoàn của mình, khi một nữ tu không trở nên ‘người mẹ’ với tất cả những ai họ
cùng làm việc, thì họ trở nên buồn bã. Cội rễ của buồn phiền trong đời sống mục
vụ thực tế nằm ở chỗ thiếu tinh thần của người cha, tinh thần của người mẹ, do
việc sống cuộc đời dâng hiến ấy cách tồi tệ, trong khi lẽ ra phải dẫn chúng ta
đến việc sinh hoa kết trái.”
“Trong thế giới này, sự giàu sang gây ra nhiều sự dữ; điều cần
thiết là chúng ta, những linh mục, nữ tu, hết thảy chúng ta phải trở nên rõ
ràng với sự nghèo khó của mình!”
“Hãy luôn nói sự thật với cha giải tội của các con. Sự minh
bạch này mang lại lợi ích cho các con, bởi nó làm cho ta nên khiêm nhường; tất
cả chúng ta hãy nói sự thật, đừng che giấu, lấp lửng gì cả, bởi các con đang
nói với chính Đức Giêsu trong con người của cha giải tội.”
“Hãy minh bạch! Chính Đức Giêsu đang lắng nghe các con. Hãy
luôn luôn có sự minh bạch này trước mặt Đức Giêsu qua cha Giải tội!”
“Các thánh và những bậc thầy về đời sống thiêng liêng nói với
chúng ta rằng: thực hành việc xét mình hàng ngày rất hữu ích, thậm chí không thể
thiếu, để giúp ta lớn lên trong chân thực của đời sống chúng ta.”
“Một linh mục, một nam tu, một nữ tu không thể nào là một
hòn đảo, nhưng phải luôn là một người sẵn sàng gặp gỡ. Tình bạn cũng được nên
phong phú nhờ những đoàn sủng khác nhau của các gia đình dòng tu. Nó là một sự
phong phú tuyệt vời.”
“Hãy ra khỏi bản thân mình để loan báo Tin mừng, nhưng để
làm điều này, các con phải ra khỏi chính mình để gặp gỡ Đức Giêsu. Có hai con
đường để ra đi: một là hướng về gặp gỡ Đức Giêsu, hướng về tính siêu việt; đường
kia là hướng về tha nhân để loan báo Đức Giêsu. Hai con đường này đi đôi với
nhau. Nếu bạn chỉ thực hiện một trong hai thì chẳng ích lợi gì.”
“Cha muốn một Hội Thánh ra đi truyền giáo nhiều hơn, một Hội
Thánh không quá tĩnh lặng. Một Hội Thánh xinh đẹp khi biết ra đi.”
“Hãy sống tích cực, nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng; và đồng
thời, hãy ra đi, sẵn sàng gặp gỡ mọi người, đặc biệt những ai bị khinh rẻ và bất
hạnh. Đừng sợ phải đi ngược dòng.”
“Chúng ta sợ rằng Thiên Chúa sẽ bắt chúng ta dấn bước trên
những nẻo đường mới lạ, phải bỏ lại sau lưng tất cả nhãn quan chật hẹp, khép
kín, vị kỷ của riêng chúng ta, để mở ra những chân trời mới của Ngài. Thật thế,
xuyên suốt lịch sử ơn cứu độ, bất cứ khi nào Thiên Chúa tỏ mình ra, Ngài
đều đem đến những điều mới mẻ.”
“Ngày hôm nay chúng ta hãy tự hỏi mình: Chúng ta có mở lòng
ra cho “những bất ngờ của Thiên Chúa” không? Hay chúng ta đóng kín và sợ hãi
trước những mới mẻ của Chúa Thánh Thần? Chúng ta có can đảm bước đi trên những
nẻo đường mới và sự mới mẻ của Thiên Chúa đặt ra trước mắt chúng ta không? Hay
chúng ta lại phản kháng, bị ngăn trở bởi những cơ chế phù du, đã mất khả năng
mở ra cho những điều mới mẻ?”
“Chúa Thánh Thần có vẻ như gây mất trật tự trong Giáo
hội, bởi vì Ngài đem đến những đoàn sủng và những quà tặng đa dạng; thế mà,
dưới sự hoạt động của Ngài, tất cả những điều đó là một nguồn gia sản
phong phú, vì Chúa Thánh Thần là Thánh Thần của hiệp nhất, không có nghĩa
là đồng nhất.”
“Khi chúng ta để Chúa Thánh Thần hướng dẫn mình, thì sự
phong phú, khác biệt, đa dạng không bao giờ trở thành nguyên nhân gây ra xung
đột, bởi vì Ngài thúc bách chúng ta cảm nghiệm sự đa dạng đó trong sự hiệp
thông của Giáo Hội. Cùng bước đi trong Giáo Hội, dưới sự hướng dẫn của các mục
tử là những người được ban cho đặc sủng và sứ vụ, đó là dấu chỉ Chúa Thánh
Thần đang hoạt động.”
“Chúa Thánh Thần thúc bách chúng ta mở rộng cửa và đi ra
để loan báo và làm chứng cho Tin Mừng, để thông truyền niềm vui đức tin,
để gặp gỡ với Đức Kitô. Chúa Thánh Thần là linh hồn của sứ mạng truyền
giáo.”
“Chúa Thánh Thần là quà tặng tối cao của Đức Kitô phục
sinh ban cho các tông đồ, vậy mà Ngài còn muốn món quà đó cũng đến tay mọi
người.”
“Hội Thánh không phải là một hội từ thiện, văn hóa hay chính
trị, nhưng là một thân thể sống động, hành trình và hành động trong lịch sử. Và
thân thể này có một đầu, là Chúa Giêsu, Đấng hướng dẫn nó, nuôi nấng nó và nâng
đỡ nó.”
“Nếu đầu bị tách ra khỏi phần còn lại của thân thể thì toàn
thể con người không còn có thể sống được. Vì vậy, chính trong Hội Thánh, chúng
ta phải luôn liên kết mật thiết hơn bao giờ hết với Chúa Giêsu.”
“Như một thân thể, điều quan trọng là các mạch máu phải luân
chuyển trong đó, cho nên chúng ta phải để cho Chúa Giêsu hoạt động trong chúng
ta, để cho Lời Người hướng dẫn chúng ta, để cho sự hiện diện của Người trong bí
tích Thánh Thể nuôi dưỡng chúng ta, linh động hóa chúng ta, để cho tình yêu của
Người củng cố tình yêu tha nhân của chúng ta.”
“Chúng ta hãy luôn hiệp nhất với Chúa Giêsu, chúng ta hãy
tín thác nơi Người, chúng ta hãy định hướng đời mình theo Tin Mừng, nuôi dưỡng
mình bằng cầu nguyện hàng ngày, bằng lắng nghe Lời Chúa và tham dự các Bí
Tích.”
“Sự hiệp nhất là một ân sủng mà chúng ta phải cầu xin từ
Chúa, để Người giải thoát chúng ta khỏi những cám dỗ về chia rẽ, khỏi những
tranh chấp giữa chúng ta, khỏi tính ích kỷ và ngồi lê mách lẻo.”
“Xung đột có thể giúp chúng ta lớn lên, nhưng cũng có thể
chia rẽ chúng ta. Chúng ta đừng đi theo con đường chia rẽ, con đường tranh chấp
giữa chúng ta! Tất cả hãy hiệp nhất, tất cả hiệp nhất với những khác biệt của
mình, nhưng luôn thống nhất, luôn luôn: đây là con đường của Chúa Giêsu.”
“Đức Giêsu âm thầm nói với chúng ta trong mầu nhiệm Thánh Thể
và mọi lúc nhắc nhở chúng ta rằng: đi theo Ngài có nghĩa là đi ra khỏi chính
mình và làm cho chính cuộc sống chúng ta không phải trở thành một sự chiếm đoạt,
nhưng là một quà tặng cho Ngài và cho người khác.”
“Thánh Thể là bí tích của sự hiệp thông, đưa chúng ta ra khỏi
chủ nghĩa cá nhân để cùng sống cuộc hành trình bước theo Chúa của chúng ta, sống
niềm tin của chúng ta là gắn bó với Ngài.”
“Chúa sử dụng điều chúng ta có: những khả năng khiêm tốn của
chúng ta, bởi vì chỉ khi chia sẻ, khi trao ban chúng, mà cuộc sống chúng ta trở
nên phong phú, sinh hoa kết trái.”
“Thiên Chúa đến gần chúng ta; trong hy lễ thập giá Người hạ
mình, đi vào sự tăm tối của cái chết để ban cho chúng ta sự sống của Người, sự
sống vượt thắng sự dữ, tính ích kỷ, và sự chết.”
“Mỗi người trong tất cả chúng ta đều phải là người rao giảng
Tin Mừng, đặc biệt là bằng cách sống của mình!”
“Đem Tin Mừng chính là bắt đầu bằng việc loan báo và sống sự
hòa giải, tha thứ, bình an, hiệp nhất và tình yêu mà Chúa Thánh Thần ban cho chúng
ta.”
“Ngọn lửa của Lễ Ngũ Tuần, tác động của Chúa Thánh Thần,
không ngừng phát ra những năng lượng mới cho các sứ vụ, những con đường mới để
công bố sứ điệp cứu độ, một lòng can đảm mới để rao giảng Tin Mừng. Chúng ta đừng
bao giờ đóng cửa lòng lại với sự tác động này!”
“Việc truyền giáo, việc rao giảng về Chúa Giêsu ban cho
chúng ta niềm vui; ngược lại, sự ích kỷ cho chúng ta cay đắng, buồn rầu, làm
cho chúng ta ra suy đồi. Rao giảng Tin Mừng kéo chúng ta lên cao.”
“Nếu không có cầu nguyện, những việc làm của chúng ta trở
nên trống rỗng và lời rao giảng của chúng ta không có hồn, vì nó không được
sinh động hóa bởi Chúa Thánh Thần.”
“Chúa Giêsu chính là Chân Lý: Chân Lý “đã trở thành nhục thể”,
đã đến giữa chúng ta để chúng ta biết Chân Lý ấy. Không thể nắm bắt Chân Lý như
nắm bắt một sự vật. Chân Lý phải được gặp gỡ. Nó không phải là một vật sở hữu,
nhưng là một cuộc gặp gỡ với một Ngôi Vị.”
“Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng ta “vào tất cả Chân Lý” (Ga
16:13); Ngài không những chỉ giúp chúng ta gặp gỡ Chúa Giêsu, sự viên mãn của
Chân Lý, mà còn hướng dẫn chúng ta “vào” Chân Lý, làm cho chúng ta đi vào sự hiệp
thông sâu xa hơn với Chúa Giêsu, cho chúng ta hiểu biết về những gì thuộc về
Thiên Chúa.”
“Chúng ta cần phải để cho mình được tràn ngập bởi ánh sáng của
Chúa Thánh Thần, để Ngài đưa chúng ta vào Chân Lý của Thiên Chúa, là Chúa duy
nhất của cuộc đời chúng ta.”
“Một người không thể là một Kitô hữu bán thời gian, nhưng là
Kitô hữu trong mọi gây phút! Một cách toàn diện!”
“Con người như một khách lữ hành, đang băng qua hoang địa cuộc
đời, khát một dòng nước hằng sống, vọt lên và tươi mát, có khả năng làm thỏa
mãn ước vọng sâu thẳm tận đáy lòng về ánh sáng, tình yêu, vẻ đẹp và bình an của
người ấy. Tất cả chúng ta đều cảm thấy ước vọng ấy! Và Chúa Giêsu ban cho chúng
ta nước hằng sống này: đó là Chúa Thánh Thần.”
“Một Kitô hữu là một người suy nghĩ và hành động theo Thiên
Chúa, trong Chúa Thánh Thần.”
“Chúa Thánh Thần dạy chúng ta nhìn bằng đôi mắt của Đức
Kitô, sống cuộc sống của mình như Đức Kitô đã sống cuộc sống của Người, hiểu cuộc
đời như Đức Kitô đã hiểu.”
“Mối quan hệ hiếu thảo với Thiên Chúa không giống như một
kho báu được cất giữ trong một góc xó của cuộc đời chúng ta, nhưng phải được
phát triển, phải được cho ăn mỗi ngày bằng cách lắng nghe Lời Chúa, cầu nguyện,
tham dự các Bí Tích, đặc biệt là Bí Tích Hòa Giải và Thánh Thể, và qua đức ái.”
“Mỗi ngày chúng ta phải để cho Đức Kitô biến đổi mình trở
thành hình ảnh của Người.”
“Là một Kitô hữu không chỉ là tuân giữ các giới răn, nhưng
còn có nghĩa là sống trong Đức Kitô, suy nghĩ như Người, hành động như Người,
yêu như Người; có nghĩa là để Người làm chủ cuộc đời chúng ta và thay đổi nó,
biến đổi nó, để giải thoát nó khỏi bóng tối sự dữ và tội lỗi.”
“Chúng ta hãy nhìn đến quê hương trên trời của mình, chúng
ta sẽ có một ánh sáng và sức mạnh mới trong công việc và trong những nỗ lực
hàng ngày của chúng ta.”
“Sự giầu có đích thực là tình yêu Thiên Chúa, được chia xẻ với
các anh chị em… kẻ nào đã có kinh nghiệm về tình yêu Thiên Chúa này không sợ
cái chết, vì người ấy nhận được sự bình an trong tâm hồn.”
“Nền văn hóa an sinh sung túc làm cho chúng ta nghĩ đến chính
mình, làm cho chúng ta không nhạy cảm đối với tiếng kêu than của người khác,
làm cho chúng ta sống trong những bong bóng xà bông, nó đẹp nhưng chẳng là gì cả,
đó là ảo tưởng về sự phù du, tạm bợ, dẫn tới sự dửng dưng đối với tha nhân.”
“Bất cứ ai là một ‘bạn hữu’ của thế gian, thì kẻ ấy là một
người sùng bái ngẫu tượng, một người không trung thành với tình yêu của Thiên
Chúa!”
“Chúng ta hãy xin được ơn để đừng trở thành những kẻ băng hoại,
cho dù là những người tội lỗi nhưng xin đừng để chúng ta ra hư nát! Và hãy xin
được ơn để tiến bước trên con đường nên thánh”.
“Muối Chúa Kitô ban cho chúng ta là muối của đức tin, đức cậy
và đức ái… Muối này không nên cất giữ, vì nếu muối đem cất trong lọ thì chẳng
làm được gì, và chẳng có ích lợi gì”.
“Muối chúng ta đã nhận được phải được cho đi, để làm cho mọi
thứ có hương vị, nếu không sẽ phai nhạt và vô dụng. Chúng ta phải cầu xin Chúa
Kitô không để cho chúng ta trở nên những Kitô hữu là muối không mùi vị, là muối
cất trong lọ.”
“Sự đặc thù của Kitô giáo không phải là sự thuần nhất! Mỗi
người chúng ta, với cá tính, các tính tình khác nhau, cùng với nền văn hóa – và
cần giữ nguyên như vậy, vì đó là một kho tàng.”
”Tin Mừng tính, Giáo Hội tính và Thừa sai tính. 3 từ này xin
anh chị em đừng quên!”
“Chính Chúa giúp cho Giáo Hội sống, gìn giữ và làm cho tăng
trưởng, làm cho thánh thiện, bảo vệ và che chở chống lại thần dữ của thế gian,
và những gì thần dữ muốn Giáo Hội trở thành, tóm lại là trở nên trần tục hơn.
Đây chính là nguy cơ trầm trọng!”
“Một Giáo Hội trần tục, với một tinh thần của thế gian, là một
Giáo Hội suy yếu.”
“Tất cả chúng ta đều đang đi về Giêrusalem trên Trời, “ngày
hạnh phúc là ngày chúng ta sẽ được thấy dung nhan Thiên Chúa, và được ở bên Người
mãi mãi, trong tình yêu của Người.”
“Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng về tâm linh để gặp Chúa
Kitô khi Người lại đến; dụ ngôn các nén bạc nhấn mạnh trách nhiệm của chúng ta
là phải biết dùng các tài năng Chúa ban một cách khôn ngoan, khiến cho chúng
sinh hoa kết quả.”
“Chúng ta sẽ bị phán xét về tình yêu chúng ta dành cho người
khác, và nhất là cho những ai thiếu thốn.”
“Hãy tùng phục Chúa Thánh Thần, vì Ngài đến giữa chúng ta và
làm cho chúng ta bước đi trên con đường thánh thiện.”
“Thái độ bất nhất của các tín hữu và các mục tử, giữa điều họ
nói và điều họ làm, giữa lời nói và lối sống làm thương tổn uy tín của Giáo Hội.”
“Linh mục phải luôn ý thức rõ ràng trách nhiệm chủ chiên của
mình là phải mang vào mình ‘mùi của chiên’.”
“Các con đừng sợ đi ngược dòng đời, khi mà những giá trị được
bày ra cho chúng ta là những giá trị xấu, muốn cướp mất hy vọng của chúng ta.”
Nguồn: http://ngochan.bplaced.net/nhung-cau-noi-bat-hu-cua-duc-thanh-cha-phanxico/
Đăng nhận xét