Đức Giêsu đã sống lại
Nhưng tôi vẫn cứ ở lì...trong sự chết
Lung
Linh
Đức Giêsu đã sống lại...quá hiển nhiên.
Nhóm Tamlinhvaodoi chuyên môn thọc gậy bánh xe...những người con ưu tú
của Chúa.
Nhưng nhìn vào thực tế ...
dường như người ta vẫn cứ khoái ở trong sự chết...thế mới mầu nhiệm chứ
!!!!!
- Miệng rống lên lên cả trăm lần
rồi: Hãy trỗi
dậy... hỡi
ai ngủ mê..
Hát làm sao cho hay hơn các ca đoàn khác.... mới quan trọng
Còn việc ai trỗi dậy cứ việc trỗi dậy.. Xin để tôi yên thân ngủ mê..
Quả là tôi
vẫn cứ khoái ở trong sự chết...
- Chủ nhật nào tôi chẳng đi lễ..
Và rồi Thánh
lễ đã hết chúng con ra về...
Nhưng không có chuyện tâm tư hân hoan reo mừng trong Chúa.
Reo gì mà reo....chỉ có tính chất thi vị cho có vẻ nghệ thuật mà thôi.
Thực tế là: Thánh lễ xong, Chúa
chịu khó giam mình trong Nhà Tạm. chúng tôi ra về với cả trăm điều lo toan cuộc
sống. Có gì mà reo mừng đâu.
Rõ ràng là tôi vẫn cứ nằm im lìm trong sự chết...
- Bí tích chóp đỉnh của Hội
Thánh Công Giáo là Bí Tích Thánh Thể. Chính Mình Máu Chúa làm của ăn nuôi linh
hồn, Là thần lương giúp tôi được sống.
Ấy thế mà kỳ lạ thay, sau hàng ngàn lần rước lễ, lòng tôi cứ trơ ra như đá.
Không biết đến bao giờ tôi mới cảm được lời Ngôn sứ Ê-dê-ki-en 11:19
Ta sẽ ban cho chúng một trái tim
và đặt Thần Khí mới vào lòng chúng.
Ta sẽ lấy khỏi mình chúng trái tim chai đá
và ban cho chúng một trái
tim bằng thịt.
Thảm thương thay: tôi vẫn cứ chìm đắm trong sự chết...với trái tim bằng đá nặng
ngàn cân !!!
-
Những năm
trước: mừng Chúa phục sinh.
Năm nay, chúng tôi lại mừng Chúa phục sinh.
Sau thánh lễ Phục Sinh, chúng tôi thường vui vẻ chúc nhau: Mừng Chúa Phục
sinh.... cho vui cửa vui nhà mà thôi...
Tên nào dám tuyên bố mình đã phục sinh.
Tên đó chỉ bốc phét..
Coi chừng rối đạo đó con..
Giáo hội dạy rõ ràng: Chúng ta
chỉ phục sinh trong ngày tận thế mà
thôi...
Cuối cùng thì: Chúa phục sinh, mặc kệ Chúa.
Chúng tôi còn lâu mới phục sinh...
Than ôi!!! Bài Kết lễ đêm Phục sinh năm nay..chắc có lẽ...
giữa tiếng reo mừng của ca đoàn:
Chúa nay thực đã phục sinh
Alleluia, Alleluia..!!!!
Tôi vẫn cứ ở lì...trong sự chết...
Không lẽ như vậy????
Mời quý vị tiếp tục ....
CHÚNG TA NAY ĐÃ PHỤC SINH!
Khổng Nhuận
“Trong mùa phục sinh, các con hãy sống mầu nhiệm phục sinh”. Đó là lời khuyên của các cha giáo chủng viện ngày xưa.
Nhưng bọn chủng sinh chúng tôi có hiểu gì đâu. Nghe tai này bay qua tai kia.
Chúng tôi như một đàn cừu lẽo đẽo theo nhau mà chẳng biết mình đi tới đâu.
Sau một thời gian lênh đênh trên
dòng đời, theo tâm tình chu kỳ Phụng vụ, vào mùa vọng chúng tôi cũng cố gắng
sửa một vài tật xấu.
Chưa sửa được bao nhiêu, thì mùa
Giáng Sinh huyền diệu đã tới, chúng tôi nao nức đón mừng Chúa giáng trần.
Rồi mùa chay lại tiếp nối, những
bài thánh ca
“Hãy trở về, Hãy trở về với Cha, hãy xé lòng đừng xé áo…”
chúng tôi chau chuốt giọng ca cho
thật hay theo cánh tay bay bướm của ca trưởng.
Còn chuyện trở về thì chúng tôi
ngơ ngơ ngác ngác giống như ông Philipphê ngày xưa
"Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết
được đường? " (Ga 14:5)
Vẫn biết là trở về với Chúa,
nhưng chúng tôi nào có biết Chúa ở đâu.
Ở trên trời ư? Xa xôi cách trở
ngàn trùng!
Ở trong nhà tạm ư? Chúng tôi gặp
mỗi tuần, thế mà vẫn vô duyên đối diện bất tương phùng!
Ở trong lòng chúng tôi ư? Sao
chúng tôi chẳng cảm thấy gì!
Ở nơi tha nhân ư? Ở trong người
ăn xin nghèo khổ lê lết, dơ dáy, bẩn thỉu trên hè phố ư?
Hoang đường! Hão huyền! Chúa ở
ngay trong lòng mình mà còn không nhận ra thì lấy cặp mắt kiếng nào mà nhìn
thấy Chúa trong anh em khốn khổ, tàn tật, trông chẳng dễ thương chút nào!
Chúng tôi cùng lắm là thương hại
thôi, chứ làm sao mà nhìn ra Chúa đang hiện diện trong họ. Nếu có giúp họ chút
ít tiền bạn hay quà cáp thì cũng mang phong cách của người ban phát, ra vẻ ta
đây là đạo đức và thì thầm nhắc nhở Chúa:
Chúa nhớ ghi vào sổ vàng
đấy nhé!
Vì thế,chúng tôi chỉ đơn giản
nghĩ rằng Mùa Chay là mùa ăn chay, kiêng thịt và hy sinh hãm mình. Nhiều giáo
xứ tổ chức tĩnh tâm - chủ yếu là nghe cha giảng - về các đề tài về mùa chay cho
giới trẻ, các ông gia trưởng, các bà hiền mẫu.
Các giáo hạt còn tổ chức giải tội
vần công với một lúc hàng chục toà hoà giải để giáo dân tha hồ mà xưng hết tội
của mình với các cha khách. Xưng tội với cha nhà, sợ ngài nhận ra tiếng thì
nguy to.
Rồi mùa Phục sinh lại tới, chúng
tôi hân hoan tưng bừng đón mừng Chúa sống lại trong thánh lễ nửa đêm ngập tràn
ánh sáng. Biết bao bài thánh ca đã được hát lên trong đêm cực thánh này:
Chúa nay thực đã phục sinh Alleluia!Alleluia!
Để mừng Chúa sống lại, nhiều
nhóm, nhiều đoàn thể, đặc biệt là ca đoàn thưởng tổ chức Réveillion ngay sau
thánh lễ với bia rượu tràn ly.
Chúa đã chiến thắng sự chết, Chúa đã chiến thắng tử thần....
còn chúng tôi chỉ biết reo mừng với
những màn cụng ly.... Dô! Dô!!!
Một ngày kia, mấy anh em chúng
tôi ngồi lại với nhau và nghiêm chỉnh đặt cho chính mình một câu hỏi:
Chúa nay thực đã phục sinh. Còn
chúng ta,
chúng ta nay đã
phục sinh chưa?
Cả lũ ặt cổ ra, thế là cả bọn
quyết tâm tìm cho ra câu trả lời hóc búa này mới được.
Xin quý vị độc giả coi đây chỉ là
những chia sẻ chân thành của một nhóm giáo dân thao thức mò mẫm kiếm
tìm cho mình
một con đường Phục Sinh như Đức Giêsu mà thôi.
Thế là một hội nghị bàn tròn mà
chỉ có 3 người đang vò đầu bóp trán để tìm ra phương pháp nào hữu hiệu mau đạt
được kết quả.
Khởi đầu chúng tôi đi theo con
đường cổ điển:
đi lễ mỗi ngày, khi gặp điều tức
tối khó chịu thì cố mà dằn lòng mình xuống....
Một hai tháng sau chúng tôi cảm
thấy mình có vẻ đạo đức hơn, gần Chúa hơn, nhưng chẳng cảm cảm thấy một chút gì
gọi là Phục Sinh.
Thế là phải tìm một hướng khác.
Chúng tôi quyết tâm đọc lại toàn bộ cuốn Tân Ước và tham khảo một số đoạn Cựu
Ước.
Suốt một năm, mỗi tuần gặp nhau,
chúng tôi nêu suy nghĩ, thắc mắc, chia sẻ những khám phá mới trong một quán
café vắng người. Đôi khi, một vấn đề được đưa ra, nhưng mỗi người đều hiểu và
giải thích khác nhau.
Tuy nhiên chúng tôi vẫn tiếp tục
hứng thú cùng nhau tìm hiểu thêm.
Cuối cùng, chúng tôi làm một đúc
kết nho nhỏ ghi lại những khám phá thú vị về việc Phục Sinh của người Kitô hữu.
Trước hết, chúng tôi đưa ra một
loạt câu hỏi rồi tự trả lời cho nhau nghe.
Chúa nay thực
đã phục sinh, đúng rồi, nhưng Ngài phục sinh cái gì?
Tất nhiên là Ngài phục sinh thân xác.
Nếu bảo phục sinh thân
xác thì vô nghĩa, chính Ngài đã dạy chúng ta:
Thần khí mới làm cho sống, chứ xác
thịt chẳng có ích gì.
Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. (Ga 6:83).
Nếu Ngài không phục sinh thân
xác, vậy Ngài phục sinh cái gì?
Vậy thì Ngài phục sinh tâm
hồn!
Không thể nói Ngài phục sinh tâm
hồn vì
"Chính Thầy là
sự sống lại và là sự sống”.(Ga 11:26)
Nếu thế thì sự phục sinh của Ngài
mang ý nghĩa:
Ngài đã chiến thắng tử thần.
À, có lý! thế thì chúng ta cùng
nhau tìm hiểu và khám phá Lời Chúa sau đây.
Vậy khi cái thân phải hư nát này
mặc lấy sự bất diệt, khi cái thân phải chết này mặc lấy sự bất tử, thì bấy giờ
sẽ ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây:
Tử thần đã bị chôn vùi. Đây giờ chiến thắng! (1Cr 15:54)
Rõ ràng câu trên có nghĩa là:
điều kiện để phục sinh là khi thân xác hư nát hay chết này mặc lấy sự bất tử, bất diệt.
Chính lúc đó: Tử thần đã bị
chôn vùi. Đây giờ chiến thắng! Nói cách
khác, chúng ta nay đã phục sinh.
Làm cách nào
mặc lấy sự bất tử?
Vấn đề quan trọng trước mắt là
làm cách nào để cái thân xác phải chết này mặc lấy sự bất tử. Và đây cũng chính
là quá
trình từ cõi chết bước vào cõi sống.
Quá trình từ cái chết tâm linh
chuyển sang sự sống dồi dào bắt nguồn từ Thiên Chúa: chúng ta có thể chia làm 3
giai đoạn chính:
1. Giai đoạn
một: Làm cách nào để mặc lấy sự bất tử - cũng chính là sự sống đời đời của Chúa.
Muốn nhận ra sự sống đời đời của
Chúa, không gì tốt hơn là chúng ta tìm hiểu con người của Đức Giêsu:
Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây
giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai
nghe thì sẽ được sống.
Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế
nào,
thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy. (Ga 5:25-26)
Qua câu này, chúng tôi khám phá
ra rằng: Chúa Cha không chỉ ban cho Đức Giêsu mà còn ban cho tất cả chúng ta
nữa - những người em của anh cả Giêsu - bắt nguồn từ tình yêu thương vô bờ của
Thiên Chúa , cho nên:
Người đã tiền định cho họ nên đồng
hình đồng dạng với Con của Người, để Con của Người làm trưởng tử giữa một đàn
em đông đúc (Rm 8:29).
Lúc đó, chúng tôi xoáy vào 3 hình ảnh
tuyệt vời của Đức Kitô:
- Con Thiên Chúa: "Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người." (Mt 3:17).
- Đầy Thần Khí Thiên Chúa: “Đức Giê-su được đầy Thánh Thần,” (Lc 4:1).
- Nên một với Chúa Cha: “Chúa Cha ở trong tôi và tôi ở trong Chúa Cha." (Ga 10:38)
Và người Kitô hữu, vì được đồng hình đồng dạng với Đức Kitô - nên cũng mang 3
hình ảnh tuyệt vời y như Đức Kitô:
- Con Thiên
Chúa: “Thực sự chúng ta là con Thiên Chúa”. (1Ga 3:1)
- Đầy Thần Khí
Thiên Chúa: “Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng
chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta”. (Rm 5:5)
- Nên một với
Chúa : “Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được
hoàn toàn nên một như chúng ta là một”. (Ga 17:23)
Trước kia, chúng tôi sống theo
con người xác thịt, mê mẩn trong cơn lốc tình, tiền, tài, danh vọng, lạc thú
của thế gian. Nhưng từ khi chúng tôi khám phá ra khuôn mặt thật của mình dựa
vào con người của Đức Kitô. chúng tôi đã cảm nhận được phần nào cái thân xác
hay chết này đang mặc lấy sự bất tử.
Giờ đây viết lại, chỉ ngắn ngủi
5, 6 hàng, nhưng chúng tôi đã phải tốn gần cả năm trời nghiên cứu, tìm hiểu mới
phát hiện ra những điều nghe có vẻ thật đơn giản này.
2. Giai đoạn
hai: Khúc
ngoặt lịch sử
Từ khi nhận ra khuôn mặt đích
thực của mình, chúng tôi tập sống trong tâm tình của người con yêu dấu của Chúa, nhờ sức mạnh Thần Khí ngay trong tâm mình.
Bỗng một hôm, kẻ trước người sau, mỗi người trong chúng tôi âm thầm nhưng cực
kỳ xác tín:
Tôi đã phục sinh.
Hôm đó, bỗng nhiên tôi thấy mình
không phải là mình giống như trước kia nữa.
Tôi nhìn người ta đi lại trên
đường mà như nửa thật nửa mộng - dù lúc đó tôi rất tỉnh.
Tôi phóng xe giữa dòng thành phố
mà như chốn không người - trong khi đang chạy xe rất đàng hoàng và đúng luật.
Những bon chen thường ngày tự
nhiên gần như vô nghĩa. Lúc đó, tôi không còn quá thiết tha với những đam mê
thủa trước mà trong lòng vẫn thơ thới hân hoan.
Hơn một tuần sau, chúng tôi gặp
lại nhau và chia sẻ cho nhau những cảm nghiệm mới nhất. Thì ra cả ba chúng tôi
đều nhận ra thân xác hư nát hay chết này lần đầu tiên đã mặc lấy sự bất tử, bất
diệt. Và chúng tôi cùng reo lên:
Chúng ta nay đã
phục sinh! Chúng tôi đã tìm được câu trả lời!
3. Giai đoạn
ba: Bắt đầu
cuộc sống mới.
Từ khi nhận ra mình đã phục sinh.
Chúng tôi bắt đầu sống cuộc sống dồi dào như Đức Giêsu đã từng mong ước: sống
tự do, tự chủ, đầy sức mạnh Thần Khí Thiên Chúa, ngập tràn hạnh phúc và bình
an.
Nhưng vì chúng tôi đã nhiễm quá
nặng tư tưởng thế gian suốt mấy chục năm, thành thử ra chúng tôi hay phản ứng
theo cách của con người cũ đã in dấu quá
đậm trong trí não của chúng tôi.
Thường thường khi có một biến cố
gì xảy ra thì tiếng nói của con người cũ luôn luôn lên tiếng trước với những lý luận hết sức thuyết phục. Hay thỉnh thoảng,
nghe lời ngon ngọt của thân xác, chúng tôi vấp ngã.
Tuy nhiên, chúng tôi có thể đứng dậy dễ dàng sau những vấp ngã, phần thì chúng tôi đã nhận ra bộ mặt giả mạo của thân xác hay chết, phần thì
chúng tôi ý thức sức mạnh vô
biên của Thần Khí Thiên Chúa ngay
trong tâm mình.
Có một điều rất kỳ lạ! Lẽ ra
chúng ta phải cởi bỏ con người cũ hay hư nát mới bằng những gồng mình hy sinh,
hãm mình, lập công đền tội…, rồi mới khoác cho mình con người mới..
Đàng này, chúng tôi lại đặt lên
hàng đầu công cuộc tìm kiếm gương mặt con người mới theo khuôn mặt tuyệt vời
của Đức Kitô.
Thực bất ngờ, khi khám phá ra khuôn mặt đích thực của mình thì những mặt nạ tiền tài, danh vọng, đạo đức giả, đam mê… của con người
cũ hay hư nát tự nhiên rơi xuống, và lập tức cái thân xác hư nát hay chết này tự
nhiên được mặc lấy sự bất diệt - cuộc phục sinh
bắt đầu từ đây.. ngay khi chúng tôi còn
sống nơi trần gian đầy gian nan khổ ải này…
Nói như vậy thì chúng ta dẹp bỏ chu kỳ phụng vụ của Giáo hội hay sao?
Xin trả lời : Hoàn toàn không
phải vậy. Như vừa trình bày, tuy chúng ta đã bắt đầu cuộc sống mới nhưng chúng
ta đã bị nhiễm quá nặng tư tưởng thế gian nên vẫn cần phải có mùa vọng để ta
tiếp tục bạt, tiếp tục lấp những lối sống cũ; vẫn cần mùa chay để tiếp tục cởi
bỏ con người cũ theo cách nhìn của nhân loại, và mặc con người mới theo lối
nhìn tâm linh phát xuất từ Thần Khí Thiên Chúa để ngày
càng giống hình ảnh ảnh Thiên Chúa hơn.
Và tất nhiên là, trong mùa phục
sinh chúng ta lại có nhiều dịp để thực hiện ý tưởng chúng ta
nay đã phục sinh! mỗi năm
càng hoàn hảo hơn.
Đăng nhận xét