161. Luôn nhớ cầu nguyện cho kẻ có tội trong nơi mình ở
Bà thánh Mađalêna Pazzi không để trôi qua một giờ nào mà không cầu nguyện cho các linh hồn người tội lỗi. Bà than thở:
- “Lạy Chúa, con đau đớn khi con thấy con có thể có ích cho các linh hồn bằng cách hiến thân cho họ, nhưng con lại không thể làm được.”
Vì thế, trong các giờ thiêng liêng, bà luôn nhớ cầu nguyện cho kẻ có tội, và không có giờ nào trôi qua mà bà không trình lên Chúa những người tội lổi trong nơi bà ở.
162. “Con xin cám ơn Chúa….Amen!”
Một vị giám mục già kia mang ba bệnh: đui, đíếc và bại.
Những ai đến thăm ngài thì được nghe ngài nói:
- “Cha đau thật, nhưng cha có một lời cầu nguyện làm cho cha được an ủi:
Lạy Chúa, con đui, con xin cám ơn Chúa.
Lạy Chúa, con điếc, con xin cám ơn Chúa.
Lạy Chúa, con bại, con xin cám ơn Chúa. Amen!”
163.Vua Giêsu Kitô đăng quang trong hồi Thương Khó
Quân dữ bắt Chúa Giêsu ngồi trên một bệ đá, giả đò quỳ lạy ông vua lạ lùng nầy.
Quân dữ khoác cho Chúa Giêsu một chiếc áo choàng đỏ, xỉ vả, khạc nhổ, dày xéo ông vua dại dột nầy đang thinh lặng không nói ra một lời.
Quân dữ bắt Chúa Giêsu đội một mão gai để chỉ đây là một vì vua đau khổ : vua mà bị trói, bị đánh đòn, bị kéo lê từ tòa án nầy đến tòa án khác, bị đày lên Núi Sọ, bị đóng đinh chết trên thập giá.
Quân dữ cho Chúa Giêsu cầm một cây gậy nứa để nhạo báng một ông vua bất lực, khó nghèo, không có thần dân đến giúp đỡ, không có quân đội đến tiếp cứu.
Quân dữ treo Chúa Giêsu trên thập giá, có khắc chữ: “Giêsu Nadarét, Vua dân Do Thái”, rồi đứng dưới mà nhạo báng ông vua lạ lùng nầy: vua dại dột, vua đau khổ, vua nhục nhã.
Nhưng những lời nhạo báng nầy lại là sự thật: Chúa Giêsu Kitô, chính là Vua !
Ba ngày sau khi chết, Chúa Giêsu tung mồ, sống lại sáng láng, thắng trận ma quỷ, thắng trận tội lỗi, đè bẹp sự chết, và lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha, cai trị muôn loài, muôn vật. Và thánh Phaolô cung kính nói về Chúa Giêsu Kitô : “Khi vừa nghe Danh Thánh Giêsu, cả trên trời lẫn dưới đất, và ngay trong nơi âm phủ, mọi vật đều phải bái quỳ ” (Pl 2,10).
164. “Con hãy luôn có Chúa trong lòng con.”
Một họa sĩ Tây Ban Nha già yếu đang nằm trên giường bệnh. Ông sắp chết.
Dùng một cục than trong tay, ông họa sĩ già nầy vẻ ngay khuôn mặt của Chúa Giêsu nơi bức tường cạnh giường nằm của mình. Một em bé thấy vậy, liền nói lên một cách sung sướng:
- “Con cũng muốn vẻ hình ảnh của Chúa.”
Vị họa sĩ già nầy liền đặt tay trên trán em và nói:
- “Nếu con muốn vẻ hình ảnh của Chúa, con hãy luôn có Chúa trong lòng con.”
Không ai biết tên vị họa sĩ già nầy, nhưng em bé đây, sau nầy lớn lên, trở thành một họa sĩ Tây Ban Nha hết sức danh tiếng mà không một hoạ sĩ nào mà không biết tên: họa sĩ Murillo.
165.Sáu ngàn sáu trăm người bị cắt cổ nhưng không nghe họ vang lên một tiếng than
Một binh đoàn Rôma, gọi là binh đoàn “thébaïne”, gồm sáu ngàn sau trăm binh sĩ công giáo rất thiện chiến.
Hoàng đế Maximianô ra lệnh cho họ phải chối bỏ đức tin. Đoàn quân công giáo anh dũng nầy đều đồng thanh trả lời:
- “Tâu bệ hạ, các hạ thần đây là binh sĩ, nhưng cũng là những người phục vụ Thiên Chúa. Các hạ thần vâng lời hoàng thượng để ra trận chiến đấu, nhưng cũng phải vâng lời Thiên Chúa trong đức tin. Các hạ thần không thể vâng lời hoàng thượng bằng cách từ chối không vâng lời Thiên Chúa là Đấng Tạo Hoá, Đấng làm Chủ của các hạ thần và của hoàng thượng nữa.”
Hoàng đế Maxiamianô tức giận, truyền cắt cổ tất cả binh sĩ của binh đoàn nầy.
Sáu ngàn sáu trăm binh sĩ nầy bị cắt cổ một cách dã man và rùng rợn, nhưng người ta không nghe họ vang lên một tiếng than, chỉ nghe họ vang lên một lời cầu nguyện chung.
166.Đức Giáo Hoàng Lêô XIII vừa khóc, vừa ôm một em bé bị cắt chân...
Năm 1891, một linh mục thừa sai tại Phi Châu mang một đoàn trẻ nhỏ Phi Châu đến Rôma và có mặt trong một buổi triều yết Đức Giáo Hoàng Lêô XIII. Trong đoàn trẻ nhỏ nầy, có một em bị cưa chân.
Đức Giáo Hoàng nhìn em và nói:
- “Con đã bị người ta cưa chân, chắc là con không ngoan.”
Cậu bé Phi Châu lắc đầu:
- “Tâu Đức Thánh Cha, con ngoan. Người ta đã chặt chân con vì con không chịu bỏ Đạo.”
Đức Giáo Hoàng Lêô XIII bỡ ngỡ, muốn hiểu rõ sự thật, nên ra hiệu cho em đến gần để kể cho ngài nghe câu chuyện của em.
Đức Giáo Hoàng vừa nghe em kể, vừa khóc.
Khi nghe xong, Đức Giáo Hoàng liền ôm em vào lòng và cảm động nói trước mặt mọi người:
- “Cha chưa bao gờ được hân hạnh ôm một vị tử đạo, nhưng ngày hôm nay, Cha có được hân hạnh nầy.”
167.Khoa học chắp tay thờ lạy Thiên Chúa
Nhà toán học vĩ đại nhất của thế kỷ thứ mười chín, Augustin Cauchy (1789-1857), nói:
- “Tôi là người kitô hữu, tôi là người công giáo cùng với tất cả những nhà thiên văn học vĩ đại, những nhà vật lý học vĩ đại, những văn sĩ vĩ đại đã từng làm vinh danh các Hàn Lâm viện.”
Một trong những nhà bác học vĩ đai, ông Chevreul (1786-1889), đã từng nói:
- “Tôi không thấy Thiên Chúa trong chính Thiên Chúa được vì Ngài là Đấng hoàn toàn thiêng liêng, nhưng tôi đã thấy Thiên Chúa trong các công trình tạo dựng của Ngài.”
Một trong những nhà bác học vĩ đại của nhân loại, đến đổi ai nghe đến tên ông, cũng tỏ lòng khâm phục, đó là Pasteur. Pasteur đã từng khiêm nhượng nói rằng:
- “Nhờ học biết giáo lý mà tôi đã có được đức tin của một người đàn ông nông dân xứ Bretagne. Nếu tôi học giáo lý nhiều hơn nữa, thế nào tôi cũng sẽ có đức tin của một người đàn bà nông dân xứ Bretagne.”
168. Họ đối xử với kẻ thù thế nào?
Linh mục Jean Eudes truyền khắc tên những kẻ thù chống đối, những kẻ đã gây thiệt hại vào danh sách các ân nhân của Dòng để cầu nguyện chọ họ như cầu cho những vị ân nhân của Dòng.
Một người Phi Châu kia rất tận tâm săn soc một người bệnh. Được hỏi lý do, ông ta trả lời một cách đơn sơ:
- “Người nầy là kẻ thù của tôi. Ông ta đã bán tôi làm nô lệ. Tôi săn sóc ông vì tôi vâng lời linh mục dạy: “Nếu kẻ thù của con đói, con hãy cho họ ăn; nếu kẻ thù của con khát, con hãy cho họ uống.”
169.Cái chổi của Cha Lacordaire hơn những bài giảng của ngài
Ngày kia, vào tu viện, thấy cha Lacordaire đang quét nhà, nhà báo Veuillot thú nhận rằng điều nầy đánh động ông hơn tất cả những bài giảng rất hay của ngài tại nhà thờ chánh tòa Đức Mẹ ở Paris.
170. Con không ăn thịt cha
Một vị thừa sai hỏi một người Phi Châu :
- “Con đang đọc sách gì đó?”
- “Thưa cha, con đang đọc sách Phúc Âm.”
Và người Phi Châu vui vẻ nói tiếp :
- “Nhờ đọc sách nầy mà con không ăn thịt cha đó!”
Đăng nhận xét