Suy
niệm Lời Ngài đọc trong
tuần thứ Nhất Mùa Chay năm C 17.02.2013
“Anh
ngâm nga, để mở rộng cửa lòng,”
“Cho
trăng xuân tràn trề, say chới với.”
(Dẫn
từ thơ Hàn
Mặc Tử)
Lk
4:
1-13
Lời
anh ngâm, chẳng là thi
ca tràn trề, say chới với. Để mở rộng cửa lòng, của
ai đây? Điều em học, vẫn là Lời Vàng Chúa nói ở
trình thuật, để cửa lòng mở rộng đón Chúa hôm nay.
Lời
vàng
trình thuật, là Lời Kinh Sách được thánh sử dẫn giải
về việc Chúa chịu thử thách những 3 lần. Thử thách
Ngài chịu nơi sa mạc 40 đêm ngày, tưởng chừng dài.
Nhưng thật ra, số 40 chỉ là biểu tượng rất đặc
trưng thôi. Nói đúng hơn, thử thách ấy công khai kéo dài
cả một đời Ngài sinh hoạt, vì con người. Thử thách
suốt một đời, vào mọi lúc, mãi đến ngày Ngài đầm
mình những mồ hôi và máu trên thập giá ở Calvariô. Thử
thách Ngài chịu, mang hình thức mê hoặc về những gì
mình sống, hoặc như một khuyến dụ hãy làm những
chuyện rất “rối” mà tự bản chất chuyện ấy cũng
không tệ.
Thử
thách lớn Chúa chịu, là: tỏ cho mọi người biết Ngài
là Đấng Mêsia. Điều không chắc, là thử thách đề ra
cho Ngài, có như chọn lựa thực tiễn không? Hay, vẫn chỉ
là cung cách thánh sử kể với người đọc về những gì
nói thay cho Đấng Mêsia thời buổi đó và như thế, sẽ
đánh bóng cả một diễn biến hoàn toàn khác việc Chúa
đã đảm nhiệm.
Là
Đấng Mêsia, có ba thử thách để thực hiện. Thứ nhất,
tham gia cuộc chiến đấu giành quyền lực với đế quốc
La Mã; tức: thử thách chính với chúng dân thời buổi
đó, do quyền uy thế lực rày trải rộng khắp dân gian,
loài người. Thử thách, là thách thức Đấng Mêsia thi
đua với La Mã để rồi chính mình sẽ trở thành Hoàng
đế, toàn thế giới.
Thử
thách tiếp, là giải quyết khó khăn của người nghèo
cùng những người vẫn cứ đói do đế quốc tạo ra. Thử
thách này, còn là sức cám dỗ/khuyến dụ người chịu
đựng phải giải quyết kinh tế, tạo cuộc sống lành
mạnh cho mọi người. Và, thử thách cuối, là khuyến dụ
bản thân mỗi người và mọi người hãy cứ “mũ ni che
tai” với mọi chuyện; chỉ nên lo việc thiêng liêng, đọc
kinh lần chuỗi để rồi Chúa sẽ giải quyết hết mọi
sự từ trên xuống dưới, trong ra ngoài. Đó là “thử
thách” gặp ở Tin Mừng thánh Mátthêu.
Thử
thách thứ ba ở Tin Mừng Mátthêu và nơi đây là thức
thách rất rõ về quyền lực. Rất rõ, là vì đế quốc
La Mã ngày đó đã có đủ quyền và lực sẵn trong tay.
Rất rõ, là: đế quốc La Mã từng sử dụng nó cách mạnh
bạo khiến người dưới trướng bị khuynh loát đến độ
khó sống và không thể sống. Thử thách, là hạ gục
những người có quyền hành ở La Mã, bằng chính trò
chơi họ đề ra hầu có quyền sử dụng mà dựng xây
dựng cuộc sống có chất lượng cho mọi người, cả thế
giới có văn hoá. Nói cách khác, đế quốc La Mã sử dụng
quyền lực theo cung cách quá tệ bạc nên ta phải giành
quyền và làm thay cho tốt hơn.
Người
người đều muốn thế. Quyền và lực, tự bản chất
không dẫn đến sử dụng cho tốt vì lợi ích của mọi
người. Đức Giêsu từng từ chối coi Ngài như luật trừ,
không tham ô/nhũng lạm như quyền và lực ở đời thường
vẫn làm. Chúa khước từ đường lối Quyền lực từng
sử dụng. Ngài chỉ trích, không chỉ mỗi đế quốc La
Mã đã sử dụng quyền hành rất tệ lậu. Ngài còn chỉ
trích đích danh quyền lực của trần gian. Ngài chọn tư
cách không có quyền để ở với người chẳng có quyền
gì, nơi thế giới.
Thử
thách khác ở Tin Mừng Mátthêu, là thách thức giải quyết
chuyện đói kém và người đói nghèo ở xã hội. Không
còn nghi ngờ gì, là: người nghèo như thế đã có từ
thời Chúa sống. Họ không đủ bánh ăn, vẫn bị bệnh
tật hành hạ, lại chết sớm khi còn trẻ. Các vấn đề
như thế, do Hêrôđê tạo ra. Ông từng có chương trình
rất lớn quyết hoàn thành bằng dựng xây nhanh chóng, qua
việc đổ thuế lên đầu thường dân có đời sống yên
hàn, rất tử tế. Bởi cứ lo đẽo đá xây dựng đền,
nên nào có bánh ăn.
Thử
thách, là thách thức tiêu diệt người chống lại Hêrôđê.
Những ngưòi dám nổi lên phá vỡ các đá tảng ông lo
chuyện dựng xây, để có được bánh ăn. Là thử thách,
bởi ta vẫn cứ nói: thế thì sao? Phải chăng con người
chỉ cần đủ bánh ăn là được? Phải chăng ta cũng muốn
trở nên giống những người mà mình chống đối, và tệ
hơn nữa? Chúa từ chối không coi chính Ngài là Đấng
cung cấp chất liệu cho mọi người. Ngài tin rằng để
được hạnh phúc cần có nhiều hơn thế nữa. Và, Ngài
chọn cung cách khác để trở thành Đấng Mêsia, theo nghĩa
đích thực.
Thành
thừ, hãy cứ xem thử thách cuối gồm những gì,
ở Tin Mừng thánh Mátthêu, tức thử thách thứ ba trong ba
thử thách, ta vừa bàn. Thử thách đây, không là quyền
lực lấy được từ nhóm tuyển chọn. Cũng không phải
là chuyện đáp ứng nhu cầu cho người bị bỏ rơi. Thế,
còn chuyện linh thiêng, linh đạo, phụng vụ thì sao? Thế
thì chuyện viện cớ làm điều thiện để rồi bắt buộc
và thử thách Chúa phải can thiệp giải quyết các khó
khăn của thế giới, thì sao? Và, phải ngay tức khắc.
Hoặc, cứ dùng đền thờ, hội đường, nhà nguyện nhà
thờ Hồi giáo hoặc sống đời đạo đức rồi bắt Chúa
phải chỉnh sửa mọi thứ, sao? Những người sống vào
thời của Chúa như người ở Qumran và các vị theo thánh
Gioan Tẩy Giả cũng đều sử dụng phương án này.
Với
họ, thử thách là dám khống
chế quyền lực linh thiêng của Thiên Chúa và kiểm soát
cả lòng xót thương của Ngài nữa. Thử thách họ gặp,
là dám thách thức coi lòng đạo linh thiêng của mình còn
hơn cả Chúa. Đức Giêsu lại bảo: nếu thế thì, Chúa
đâu còn là Chúa nữa. Tức: nếu Ngài làm thế, thì đâu
còn là Thiên Chúa đích thực. Nên, Chúa không chọn con
đường thực hiện những chuyện đạo đức thêm vào
niềm tin mà Ngài lại chọn đồng hành với Thiên Chúa
đích thực, theo cung cách của Thiên Chúa-là Cha, chứ
không theo ý riêng của Ngài. Chính đó là chọn lựa cũng
rất khác.
Không
hạ gục đối phương trong trò chơi quyền lực. Không đáp
ứng mọi nhu cầu trong hỗ trợ trò chơi. Không tìm lợi
nơi Thiên Chúa trong trò chơi đạo đức, thánh thiện. Như
vậy là gì?
Là,
sống trong tình trạng không quyền bính. Sống hạn chế
với những gì là căn bản để sống và sống có tương
quan mật thiết với nhau… chỉ mỗi thế mà thôi. Thế
nhưng, phải bao gồm hết mọi người, để không ai bị
bỏ rơi hết, kể cả Thiên Chúa, để Thiên Chúa cũng ở
trong nhóm/hội của mình. Sống như thế, tức có mang theo
niềm hy vọng. Có cả tình thương yêu con người cùng với
nhau, những người vẫn có tất cả mọi khó khăn, nhưng
vẫn có thể giải quyết xuyên suốt. Đó mới là đường
lối Chúa thực hiện.
Chúa
không bị thử thách bởi đường lối nào khác. Ngài nhìn
thấu tất cả, ngang qua cuộc sống của Ngài, nên Ngài
vẫn trở về với các điều căn bản ấy. Những điều
ấy là những gì Chúa từng sống và từng làm. Thật sự
thì đó là lý do tại sao người nghèo đã quay lưng chống
lại Ngài. Tại sao đế quốc La Mã lại tìm cách giết
hại Ngài. Và, cũng là lý do Thiên-Chúa-là-Cha đã có thể
can thiệp để đáp lại lời cầu nhưng lại chưa từng
nghe Ngài cầu nguyện.
Trình
thuật hôm nay lại cũng mang đến cho Hội thánh một thông
điệp. Thông điệp ở đây, là: Hội thánh lâu nay vẫn
cứ ganh đua với việc trần tục hoá nên cứ tìm cách
lấy lại quyền hành về chính trị mình để mất và
muốn có lại ảnh hưởng trên dân chúng. Thường thì,
Hội thánh vẫn cứ bon chen với các Hiệp hội trợ giúp.
Cứ muốn chúng dân kính tôn mình vì mình từng ban phát
bố thí tiền bạc cho nhiều người. Hội thánh còn tìm
đường thiêng liêng linh đạo rồi bắt Chúa phải đồng
hành men theo con đường mình đang đi. Thật sự, thì Hội
thánh đang gặp thử thách giống như Đức Giêsu vào thời
trước.
Chúng
ta cũng thế. Ta vẫn muốn trở thành những người tốt
lành giải quyết được tất cả mọi sự và lôi kéo
Chúa về phe để Ngài thực hiện những gì mình muốn
Ngài làm. Cũng dễ cho ta để vứt bỏ những thử thách
ấy. Có những lúc, ta biết mình chỉ là những con người
bé nhỏ. Biết rằng mình vẫn phải sống với những khó
khăn mình gặp mà không thể bỏ phế bỏ chúng. Và, ta
cũng biết mình không là nhà tư vấn của Chúa. Còn gì
tuyệt vời bằng ta đã nhận ra được chuyện ấy. Bởi,
tuyệt vời một điểm là ta đã có Đức Giêsu và Thiên
Chúa đích thực.
Ta
vẫn thuộc về quần chúng không tên tuổi, nhưng được
Chúa đoái hoài, thương yêu. Ta được Chúa phú ban cho
những gì để nhờ đó có thể sống hùng, sống mạnh và
sống tốt lành. Dù, những thứ ấy không là cơm, là
bánh. Ta được dạy bảo: hãy cứ để Chúa sống đích
thực là Thiên Chúa. Rồi ra, ta sẽ khám phá ra rằng ta
vẫn được Chúa thương yêu.
Hãy
cứ cảm tạ Chúa vì Đức Giêsu đã lướt thắng các thử
thách Ngài từng gặp. Hãy cứ nguyện cầu cho Hội thánh
cũng được như thế. Và, hãy nguyện chúc cho nhau điều
may mắn/tốt đẹp để mình có thể lướt thắng được
chính mình. Nguyện chúc rồi, ta cứ hiên ngang bước vào
mùa Chay, cũng rất thánh.
Trong
nguyện cầu như thế, ta lại sẽ ngâm nga câu thờ còn bỏ
dở ở trên rằng:
“Anh
ngâm nga để mở rộng cửa lòng,
Cho
trăng xuân tràn trề say chới với.
Cho
nắng hường vấn vương muôn ngàn sợi;
Cho
em buồn trời đất ứa sương khuya.”
(Hàn
Mặc Tử - Trường
Tương Tư)
Trời
đất ứa sương khuya, nhưng đừng buồn. Bởi, Chúa cũng
từng gặp thử thách như thế giống mọi người. Và,
Ngài lướt thắng tất cả, để mọi người sẽ thắng
lướt như Ngài. Và khi đó, “nắng vườn (sẽ) vấn
vương muôn ngàn sợi”, rất chới với, nhưng vẫn “mở
rộng cửa lòng”. Cho Chúa. Cho mọi người.
Lm
Nguyễn Đức Vinh Sanh –
Mai
Tá lược dịch
Đăng nhận xét